Chương trước
Chương sau
"Tốt, tốt lắm!"

Nghe thấy thế, Quân Vô Tà vỗ tay nói: "Mục Vỹ mà chết thì tốt, quá tốt!"

“Có dị vật xuất hiện trong Ma Uyên là một tai hoạ, nhưng cũng là cơ hội. Truyền lệnh xuống cho bảy mươi hai đảo nhỏ của đảo Thiên Tà, nghiêm chỉnh chờ lệnh, sắp tới tuyệt đối không được đi đâu. Để ta xem, sau kiếp nạn này ai vẫn có thể tồn tại!"

Cùng lúc đó ở Tụ Tiên Các.

Thạch Trung Nguyên đang ngồi nghiêm chỉnh trong một căn phòng với vẻ mừng rỡ.

Căn phòng có màu chủ đạo là mau hồng, thoang thoảng hương thơm dịu nhẹ, rõ ràng là phòng của phụ nữ.

Thạch Trung Nguyên chắp tay, nói với người phụ nữ ngồi sau tấm rèm: "Các chủ, sau trận chiến ở Thánh Đan Tông lần này thì Mục Vỹ đó chết là cái chắc, người xem chúng ta có cần ... "

"Thạch Trung Nguyên, ông đúng là ngày càng lú lẫn rồi đấy!"

Giọng nói lánh lót vang lên sau bức rèm: “Ông tưởng Thánh Vũ Dịch chịu dừng tay là vì sợ Vũ Tiên Môn đó thật sao? Bây giờ, việc Tụ Tiên Các cần làm là đề phòng kiếp nạn sắp tới, Vỹ Minh có vượt qua được cơn hoạn nạn này hay không cũng chưa biết được đâu!"

"Tông chủ nói phải!"

Thạch Trung Nguyên run rẩy, không còn chút dáng vẻ nào của cường giả tuyệt thế cảnh giới Niết Bàn tầng thứ tư nữa.

"Còn Mục Vỹ, ông hãy cử người đi thăm dò, xem hắn đã chết thật hay chưa!"

Một bóng người già nua đang ngồi xếp bằng trong một căn mật thất tại phủ đệ của nhà họ Vỹ ở phía Tây Trung Châu.

"Sao rồi", ông lão đó khẽ cất giọng hỏi.

"Không rõ Mục Vỹ sống chết ra sao ạ!"

"Cái gì?", ông lão ngạc nhiên nói: "Thánh Vũ Dịch đó đúng là ăn hại, nhưng Thánh Khuyết của Thánh Đan Tông giờ không còn màng sự đời nữa. Trừ khi tông phái có hoạ diệt môn, nếu không lão ta sẽ mặc kệ. Xem ra định mượn tay lão giết Mục Vỹ là điều không thể rồi!"

"Cha, con thấy khó hiểu là có mỗi tên Mục Vỹ nhãi nhép thôi mà cha ... "

"Con thì biết cái gì!"

Ông lão quát: “Vỹ Vu, con là trưởng tộc của nhà họ Vỹ, chúng ta là một gia tộc lớn được truyền thừa hàng chục nghìn năm. Sở dĩ chúng ta có thể phát triển bền vững là nhờ tài trù tính mọi việc kỹ càng, chứ không phải nhờ thực lực mạnh đâu!"

"Bây giờ, Thánh Vũ Dịch đang muốn thống nhất Trung Châu Đại Lục thành một thể. Thánh nữ Trì Dao của thánh địa Trì Dao thì không xuất hiện cả trăm năm nay rồi, Lôi Chấn Tử của Lôi Thần Cốc thì không màng thế sự, giao hết mọi việc cho Lôi Vân Tử. Mọi thứ trông có vẻ yên bình, nhưng thực chất đang nổi sóng to gió lớn!”

“Việc nhà họ Vỹ chúng ta cần làm chính là lấy bất biến ứng vạn biến, lập kế với Trung Châu!"

"Con hiểu rồi thưa cha!"

'Ùm!", ông lão gật gù nói: "Em gái con dạo này thế nào rồi?”

Vỹ Vu đáp: "Vẫn thế ạ, suốt ngày nhốt mình trong phòng, không đi ra ngoài nửa bước!"

"Đã tra được thông tin gì về Mục Thanh Vũ chưa?"

"Chưa ạ! Cha, năm xưa Mục Thanh Vũ có thiên bẩm hơn người, nhưng đã bị cha tự tay phế bỏ. Dù ông ta có thể hồi sinh thì kinh mạch cũng bị tổn hại lớn, không thể trở lại thời kỳ đỉnh cao như trước được nữa, đã vậy sao cha còn lo lắng làm gì? Mà khéo ông ta chết thật rồi cũng nên ... "

“Ngu xuẩn!”

Ông lão mắng: "Nếu con coi thường người khác, sớm muộn cũng có ngày chết trong tay họ".

"Cha con nhà họ Mục đều có thiên bẩm hơn người, tài trí mưu lược, không nhìn thấy xác của Mục Thanh Vũ thì ta không tin nó đã chết, tiếp tục điều tra đi, phải làm đến cùng!"

“Vâng!"

Thánh địa Trì Dao toạ lạc tại phía Bắc Trung Châu, sát với điện Tam Cực.

Lúc này có một bóng người đang vội vã đi vào đại điện của thánh địa Trì Dao với vẻ cuống quýt, như thể biết được tin tức gì đó cần phải báo cáo gấp.

"Doãn Nhi sư muội, thánh nữ đâu?"

"Thánh nữ đang tắm gội thanh tâm, Ngọc sư tỷ, có chuyện gì thế?"

"Có chuyện lớn rồi!", cô gái đó vội vã nói: "Minh chủ Mục Vỹ của Vỹ Minh, muội có biết người này không?”

"Có ạ! Huynh ấy bị làm sao?"

"Hắn làm sao á? Quá sao ấy!"

Cô gái đó nói ngay: "Một mình hắn xông tới Thánh Đan Tông, tay không đấu chọi với cả môn phái, bây giờ không biết sống chết thế nào. Tỷ còn nghe nói sắp có dị vật xuất hiện trong Ma Uyên, Trung Châu sắp gặp đại nạn rồi!"

"Doãn Nhi muội muội, này, muội có nghe không thế hả?"

"Dạ! Có, muội vẫn nghe mà!"

"Thôi bỏ đi! Không nói chuyện với muội nữa, ta phải cấp báo cho thánh nữ ngay, đi trước nhé!"

Nghe thấy tin tức này, Tiêu Doãn Nhi chỉ thấy cơ thể mình run lên.


Cả Trung Châu Đại Lục bắt đầu trở nên bất an.

Sắp có ma vật xuất hiện trong Ma Uyên, Trung Châu Đại Lục chuẩn bị có biến

lớn!

Không phải lúc nào cũng có kiếp nạn xảy đến, nhưng mọi người đều biết mỗi khi cơn biến cố qua đi, đều sẽ có một cuộc thanh tẩy thế lực. Lần này, không ai có thể đảm bảo thế lực nào sẽ bị tiêu diệt!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.