Chương trước
Chương sau
"Tiểu nha đầu, mau đi xem tình lang của ngươi thế nào đi, ở đây không còn chuyện của ngươi nữa", người áo đen thờ ơ nói.

"Đa tạ tiền bối!"

Tần Mộng Dao chắp tay rồi chạy đi ngay.

“Rốt cuộc ngươi là ai?"

"Ta là ai không quan trọng, nhưng trận chiến hôm nay phải dừng ngay lại, ta đến để khuyên Thánh tông chủ dừng tay".

"Dừng tay? Con trai ta đã chết mà ngươi lại bảo ta dừng tay?"

"Nếu Thánh tông chủ không dừng tay cũng được, nhưng nếu vậy thì tuy ông có thể trả được mối thù, song Thánh Đan Tông sẽ bị xoa sổ khỏi Trung Châu".

"Ngươi uy hiếp ta?", Thánh Vũ Dịch ngang lên nhìn rồi lạnh giọng nói.

"Thánh tông chủ, chủ nhân nhà ta không uy hiếp ông đâu, chỉ là có ý tốt muốn nhắc nhở ông thôi!", Phủ Thiên chợt lên tiếng.

“Chủ nhân của ông u?"

Thánh Vũ Dịch nhìn nhóm Phủ Thiên rồi hơi ngẩn người.

Đăng Thiên Phủ, Vọng Nguyệt Lâu, Diệt Thần Cung và Lãm Vân Hiên là bốn thế lực lớn nhưng lại chịu thống nhất thành một rồi nghe theo lệnh của người đàn ông áo đen này ư?

Thánh Vũ Dịch biết rõ sự lớn mạnh của bốn thế lực hàng đầu này, bọn họ hợp nhat làm mot thì khong thua kem bat kỳ the luc nao trong tam the lực lớn cả!

Xem ra, từ nay trở đi, bốn thế lực lớn siêu cấp này sẽ là người một nhà rồi!

Nhưng ... sao có thể chứ!

Thánh Vũ Dịch hoàn toàn ngây người!

Bốn thế lực lớn hàng đầu luôn nghe lệnh của một người, mà người này chính là người áo đen ở phía trước, nhưng đó là ai?

"Thánh tông chủ, hôm nay có một vật kỳ lạ xuất hiện trong Ma Uyên, cả Trung Châu Đại Lục sẽ phải chấn động một phen. Ta khuyên Thánh tông chủ nên sớm có chuẩn bị đi, kẻo không ta sợ Thánh Đan Tông sẽ không thể vực dậy sau cơn hoạn nạn này đâu!"

Nghe thấy thế, Thánh Vũ Dịch chỉ cười lạnh: "Tiên sinh nói câu này thật nực cười, nếu có chuyện đó thật thì phe phải lo lắng là bốn thế lực lớn, chứ có liên quan gì tới Thánh Đan Tông ta?"

"À!", người áo đen mỉm cười nói: "Ta quên mất chưa nói với Thánh tông chủ chuyện này, Đăng Thiên Phủ, Vọng Nguyệt Lâu, Lãm Vận Hiên và Diệt Thần Cung đã hợp nhất, lấy tên là Vũ Tiên Môn. Với lại, ngại nỗi là nửa năm qua Vũ Tiên Môn đã di dời vị trí, bây giờ chuẩn bị tiến vào thành Thánh Thanh - thành trì thuộc quản lý của Thánh Đan Tông ngài!"

Cái gì!

Nghe thấy vậy, Thánh Vũ Dịch biến sắc mặt.

"Rốt cuộc ngươi là ai?"

Thánh Vũ Dịch nhìn người áo đen rồi quát: "Ngươi biết Ma Uyên có vật kỳ lạ từ lâu rồi u?"

"Ta đã thông báo chuyện về dị vật ở trong Ma Uyên từ nửa năm trước rồi, tiếc là Thánh Đan Tông không tin. Ta nghĩ chắc vài hôm nữa là cả Trung Châu sẽ biết thôi. Đây là kiếp nạn của Trung Châu, không ai có thể trốn được".

"Nếu Vũ Tiên Môn cứ cố thủ ở Ma Uyên thì sớm muộn gì cũng diệt vong, vì thế ta đành phải chuyển chỗ. Ngoài ra, ta phát hiện thành Thánh Thanh có linh khí dồi dào, là một nơi lý tưởng, mà Vỹ Minh lại là hàng xóm của chúng ta nên quan tâm nhau cũng là lẽ hiển nhiên".

“Thế nên hôm nay, Thánh tông chủ nên dừng tay thì hơn, sau đó hãy nghĩ cách để đối phó với kiếp nạn sắp tới!"

Nghe thấy thế, Thánh Vũ Dịch trầm mặc.

"Nếu ta không dừng tay thì sao?"

“Ông nói xem!" Người áo đen hỏi ngược lại.

Sau vài giây trầm mặc, Thánh Vũ Dịch thở dài một hơi.

Vũ Tiên Môn, Vũ Tiên Môn ...

Vũ Tiên Môn do bốn thế lực lớn hàng đầu hợp nhất lại không giống Vỹ Minh, bọn họ xác nhập lại có nghĩa là một thế lực lớn siêu cấp đã ra đời.

Bây giờ, nếu đúng là có dị vật xuất hiện trong Ma Uyên, thì đây quả là kiếp nạn của Trung Châu Đại Lục, Thánh Đan Tông buộc phải ra sức đề phòng.

Sau khi cân nhắc mọi chuyện, Thánh Vũ Dịch đã có kế sách trong đầu.

"Chuyện hôm nay dừng ở đây, nhưng sau này nếu gặp lại, ta sẽ giết sạch người của Vỹ Minh!"

Thánh Vũ Dịch liếc nhìn Mục Vỹ đang im bặt hấp hối rồi cười lạnh nói: "Trên đường xuống suối vàng có Mục Vỹ bầu bạn với con trai ta, nó chết cũng đỡ oan uổng".

"Sao cơ?"

Người áo đen đó ngạc nhiên nói: "Thánh tông chủ nghĩ vậy thật sao?"

"Dù Mục Vỹ có chết cùng thì chưa chắc lệnh tử đã thanh thản ở dưới đó đâu!"

“Ngươi ... "

"Ha ha, chuyện này đến đây là hết. Ta mong Thánh tông chủ có thể vượt qua được kiếp nạn này. Sau đấy, chắc chắn Trung Châu Đại Lục sẽ có diện mạo mới, điều này chắc Thánh tông chủ hiểu rõ hơn ta!"

Người áo đen quay đi, sau đó nhìn mọi người rồi nói: "Người của Vỹ Minh cũng rút hết đi, minh chủ của các người cần phải trị thương!"

Mặc Dương nhìn Tần Mộng Dao và Vương Tâm Nhã.

“Rút!"

Dứt lời, Tần Mộng Dao bế Mục Vỹ lên rồi bay đi.

Quân của Vỹ Minh cũng dần giải tán hết.

Cuối cùng, người áo đen đó mới dẫn bốn môn chủ rời đi.

Trông thấy cảnh tượng hoang tàn trước mắt, Thánh Vũ Dịch chỉ thấy ngực mình chua xót.

Phụt ...


Quân Vô Tà ở đảo Thiên Tà đang đi qua đi lại, sau khi nghe thấy tin này, y không nhịn được thấy phấn khích.

“Thế là Mục Vỹ chết chắc rồi nhỉ?", Quân Vô Tà đầy vẻ chờ mong.

Quân Vô Tà luôn nghĩ tới Mục Vỹ, cái chết của Bất Hủ Dịch khiến y cực kỳ hận Mục Vỹ!

"Chuyện này chưa rõ, nhưng trước đó Mục Vỹ đã tỉ thí kiếm thuật với Bạch Trảm Phong, sau đó lại bị Thập Phương Tuyệt Sát Trận tấn công, nếu không chết thì cũng tàn tật".

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.