Lúc này, ở thành Đông Vân, phía Đông của Trung Châu đang vô cùng hỗn loạn.
Cả Vỹ Minh đều đang nháo nhào cả lên.
Mục Vỹ được lột sạch đồ, đang nằm im lìm trên chiếc giường trong một căn phòng tĩnh lặng.
Tần Mộng Dao, Vương Tâm Nhã và Mặc Dương đứng xung quanh phòng, nhưng không dám ho he một câu.
“Vũ môn chủ, minh chủ nhà ta sao rồi?"
Cuối cùng, Vạn Quỷ lão nhân không nhịn được nữa, lên tiếng hỏi.
"Còn sao nữa? Cậu ta chết rồi!"
Vũ Thanh Mộc hờ hững nói: "Từ phản ứng cơ thể có thể thấy, cậu ta đã chết thật rồi. Nhưng ... các chức năng trong cơ thể thì vẫn hoạt động!"
"Thế rốt cuộc là sống hay chết? Vũ tiên sinh, ngài có thể nói rõ ra được không?"
"Đúng đấy!", Mục Thiếu Kiệt vội nói: "Ta chỉ có một đứa cháu trai này thôi, Vũ tiên sinh, tiên sinh thần thông quảng đại, nhất định sẽ có cách!"
"Mục lão gia, ngài đừng nóng vội!"
Vũ Thanh Mộc mỉm cười nói: "Bây giờ, Mục Vỹ sống hay chết hoàn toàn dựa vào bản thân cậu ta. Các bộ phận trong cơ thể cậu ta vẫn đang tự vận hành, nhưng ý thức thì đã mất hoàn toàn, cậu ta có thể sống lại hay không thì phải xem cậu ta thế nào!"
Nghe thấy thế, Tần Mộng Dao và Vương Tâm Nhã tiến lên, thấy gương mặt tái nhợt của Mục Vỹ, bọn họ đều tỏ ra lo lắng.
“Chuyện đã đến nước này, mọi người cũng đừng lo nữa. Mục Vỹ có thể sống lại hay không có liên quan đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3720902/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.