“Đánh nhau rồi...” Phủ Thiên khế thở dài một hơi rồi nói.
“Tiểu tử này đúng là phách lối, đó là bốn vị cường giả cảnh giới Thông Thần tầng thứ mười và một vị cảnh giới Niết Bàn, thế mà hắn vẫn không chịu thua”, hiên
chủ Hiên Bất Dị của Lãm Vân Hiên khẽ cười nói.
Cung chủ Cung Bất Diệt của Diệt Thần Cung cũng đanh thép nói: “Phủ Thiên, chúng ta cứ chờ ở đây thôi à?”
“Chủ nhân đã có lệnh không được nhúng tay vào nên cứ chờ thôi!”
“Chủ nhân lạ thật đấy!”, lâu chủ Lâu Vọng Nguyệt của Vọng Nguyệt Lâu che miệng rồi cười nói: “Với thực lực của bốn thế lực lớn chúng ta thì giết một thế lực siêu cấp có gì là khó đâu mà chủ nhân cứ cấm cản, hay người muốn lấy hết cả hai loại thiên hoả?”
nghe thấy vậy, Phủ Thiên chợt quát.
“Lâu Vọng Nguyệ
“Chuyện của chủ nhân chưa tới lượt bà xen vào, chớ quên mọi chuyện của hai mươi năm về trước! Bốn chúng ta phải phụng sự cho chủ nhân đến hết đời này, tuyệt đối không được hai lòng!”
Phủ Thiên cau mày.
“Này, ta còn lo cho chủ nhân hơn ông đấy!”, Lâu Vọng Nguyệt nhíu mày, bực dọc nói: “Ta chỉ không hiểu tại sao chủ nhân lại... chú ý tới người đó như vậy thôi”.
Nghe thấy thế, Phủ Thiên cũng thấy hơi là lạ.
Nhưng lúc này, trận chiến trong Ma Uyên đã diễn ra vô cùng ác liệt.
Mục Vỹ đứng trên cái đầu to tướng của con rồng lửa chín đuôi nên trông rất nhỏ bé, mấy cái đuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3717694/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.