"Sư phụ..."
"Hới Phải rồi phải rồi, chưa cho hai đứa nữa!", Mục Vỹ vỗ đầu một cái, vui vẻ nói: "Cho con một bảo kiếm địa khí hạ phẩm!"
Hắn cười nhìn Lâm Tinh. "Sư phụ, còn con thì sao?”
"Con à... Kiếm thuật sư phụ dạy con chưa đủ đô hay sao mà còn con!", Mục Vỹ bông đùa: "Không thì ta dạy thêm cho con một bộ kiếm thuật đi!"
"Tạ ơn sư phụ!”
"Thôi, tạm gác chuyện này sang một bên đã, nói cho ta nghe tình hình ở Vỹ Môn đi!"
"Vâng!"
Mặc Dương nghiêm mặt: "Trước khi con đến đây, thành Đông Vân vốn do Đao. Minh quản lý, nhưng minh chủ Đao Minh vừa qua đời không lâu nên thành Đông Vân cũng trống chủ".
"Về việc này, điện Tam Cực chỉ yêu cầu nửa năm sau bắt đầu cống vật lại cho họ là được. Họ không quan tâm người dâng lễ là ai, nhưng tuyệt đối không được
thiếu dù chỉ một phần!"
"Thế nên hiện nay, Đao Minh, Độc Thần Môn, Âm Dương Phái và Vỹ Môn đều đang cạnh tranh chức thành chủ".
"Cái này thì đơn giản còn gì bằng!"
Mục Vỹ đứng thẳng người, cười nói: "Ta thấy con hợp làm thành chủ lắm đấy!" "Con á?"
"Chứ còn ai!"
"Sư phụ, người đừng đùa nữa!", Mặc Dương cười trừ: "Vỹ Môn mới giảm một nửa quân số, tổn thương nguyên khí nặng nề đây này, con làm gì có cửa".
"Giảm một nửa quân số gì? Rồi mai cũng quay về thôi mà?" Mục Vỹ tự tin bảo đảm.
"Ủa sư phụ, độc Hỏa Liên gì đó người nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3711295/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.