Chương trước
Chương sau
“Có thể!”

Thấy Mạnh Quảng Lăng lạnh mặt đi, tên thuộc hạ đó run rẩy nói: “Ba năm trước khi vây quét nhà họ Mục, chúng ta đã hứa với nhà họ Tiêu, Lâm và hoàng thất là sẽ chia cho họ sáu phần thế lực của nhà họ Mục, nhưng cuối cùng... bọn họ không được nhận nổi một phần, chắc vì thế mà...”

“Nói vậy thì đây chỉ là suy đoán của ngươi?”

“Chúng thuộc hạ vẫn đang điều tra ạ!”

“Điều tra? Đồ vô dụng, các ngươi làm được gì rồi hả lũ bất tài này!”

Giọng nói của Mạnh Quảng Lăng đầy vẻ u ám: “Bây giờ, tông chủ và phó tông chủ đang ra sức huyết chiến ở Thiên Vận Đại Lục, thế mà đến đế quốc Nam Vân

các ngươi cũng không canh giữ được thì còn nói chuyện gì nữa?”

“Tôn sử bớt giận, hay là chúng ta trực tiếp tấn công vào thành và tiêu diệt Thánh Đan Các, nhà họ Cổ, Lâm và hoàng thất luôn một thể!”

“Đầu ngươi chứa đất à?” Nhìn thuộc hạ của mình, Mạnh Quảng Lăng chỉ muốn tát chết hắn ta.

“Tôn sử!”

Đúng lúc này, một cô gái mảnh mai đi tới, khẽ giọng nói: “Tôn sử, dạo này ba gia tộc lớn có rất nhiều hành động, hơn nữa họ còn lén mua Thông Linh Hồi Tử Đan của Thông Thần Các nên ta thấy cũng không thành thật. Nhưng chúng ta có thể bắt tay với Thông Thần Các để đối phó với ba gia tộc lớn và Thánh Đan Các!”

“Bắt tay với Thông Thần Các?”

“Đúng vậy!”

Cô gái mỉm cười dịu dàng nói: “Thông Thần Các do ai thành lập? Những người giữ vị trí chủ chốt ở đó đều liên quan mật thiết tới Mục Vỹ, kể cả Tử Mộc mới xuất hiện gần đây, khả năng cao đó cũng là bạn cũ của Mục Vỹ”.

“Hơn nữa Tụ Tiên Các đã sáp nhập với Thông Thần Các nên nền tảng không. còn thua Thánh Đan Các nữa”.

“Thông Thần Các sẽ trở thành trợ thủ đắc lực cho chúng ta, ta không cần nhân lực của họ, chỉ cần họ luyện chế đan dược và thần binh để chúng ta đối phó với ba gia tộc lớn thôi. Như vậy chúng ta sẽ gói gọn đế quốc Nam Vân trong phạm vi của Lục Ảnh Huyết Tông ta”.

“Cách của Tứ đường chủ rất hay, nhưng đừng quên Thông Thần Các được lập. nên vì Mục Vỹ, mà nhà họ Mục bị tiêu diệt năm xưa có liên quan rất lớn tới chúng ta”.

Một người đàn ông lực lưỡng lớn giọng nói.

“Ngũ đường chủ, ngươi có thể nhỏ tiếng một chút được không?”, Tứ đường chủ Mi Ngọc Nhi hừ nói: “Nhưng ngươi đừng quên năm đó, Lục Ảnh Huyết Tông, chúng ta đã vờ như không tham gia vào việc đó. Chỉ cần mối hận của những người ở Thông Thần Các với các thế lực kia lớn hơn Lục Ảnh Huyết Tông chúng ta thì có gì phải lo chứ!”

“Ông đây...”

“Thiết Mông, trật tự!”

“Vâng!”

'Thấy Mạnh Quảng Lăng lên tiếng, hai người kia lập tức ngừng tranh cãi.

“Cách của Mi Ngọc Nhi khả thi, chúng ta cần xử lý ba gia tộc lớn và Thánh Đan Các trước, đặc biệt là Thánh Đan Các, không thể để họ tiếp tục ngang ngược nữa, nếu không Lục Ảnh Huyết Tông chúng ta sẽ gặp nhiều cản trở ở đế quốc Nam Vân!”

“Vâng!”

Đêm đến, cửa của Thông Thần Các mở rộng, đèn đuốc sáng choang.

Nhưng trong đại sảnh chỉ có một chiếc bàn và hai cái ghế, trên bàn bày đầy đồ ăn, một người đang ngồi sau chiếc bàn đối diện với cửa.

“Mạnh tôn sử, đến rồi thì vào đi chứ!”

Mục Vỹ mỉm cười nhìn ra cửa rồi nói.

Một bóng người ở ngoài cửa cất bước đi vào đại sảnh.

Đó chính là Mạnh Quảng Lăng.

Nhìn thấy Mục Vỹ, Mạnh Quảng Lăng hơi ngẩn ra rồi cười nói: “Tử Mộc tiên sinh, hoá ra ngài đã biết là ta sẽ tới, vậy chắc ngài cũng biết mục đích của ta chứ?”

“Đương nhiên!”

Mục Vỹ cười nói: “Ngươi muốn bắt tay với Thông Thần Các ta để chống lại ba gia tộc lớn và Thánh Đan Các, ta đồng ý vụ hợp tác này!”

“Hả?”

“Nhưng điều kiện...”

“Đương nhiên năm phần lợi nhuận của Thánh Đan Các ở đế quốc Nam Vân sau này sẽ giao toàn quyền cho Thông Thần Các xử lý”, Mạnh Quảng Lăng tự tin nói.

Y tin chắc Mục Vỹ sẽ đồng ý với điều kiện này!

“Không không!”

Mục Vỹ từ chối nói: “Ba năm trước, ngài cũng từng nói vậy với ba gia tộc lớn, nhưng kết quả thì... không cần ta nhắc lại chứ!”

“Thế Thông Thần Các muốn...”

“Năm tỷ linh thạch thượng phẩm cộng thêm Thánh Đan Các!”, Mục Vỹ nhấp một ngụm rượu rồi cười nói: “Đương nhiên sau khi chiếm được Thánh Đan Các hoàn toàn rồi thì ta sẽ trả lại số linh thạch này, làm thế chẳng qua chỉ là để thể hiện thành ý thôi”.

“Được!”

Mạnh Quảng Lăng nghiến răng gật đầu đáp.

Bây giờ, Lục Ảnh Huyết Tông ở các nơi khác đã bắt đầu nhắm vào các thế lực lâu đời ở Thiên Vận Đại Lục, y là tôn sử ở đế quốc Nam Vân nên đương nhiên

không thể chịu yếu thế được.

“Vậy chắc Lục Ảnh Huyết Tông đã có kế hoạch rồi, ta sẽ chờ tin tốt của Mạnh tôn sử".


Tông của họ đâu mà sợ”.

Mục Vỹ nghiêm nghị nói: “Nhưng các con nhớ phải giả bộ tình cờ rêu rao tin này, nói từ nay Thông Thần Các tạm đóng cửa để hoàn thành một đơn hàng lớn”.

“Vâng ạ!" 'Tề Minh mỉm cười rồi rời khỏi đại sảnh.

Có hương thơm bay từ phía sau tới, một giọng nói dịu dàng vang lên: “Ngồi uống một mình không chán sao?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.