Đinh...
Nhưng Mục Vỹ chỉ vừa nhẹ nhốm thì một âm thanh vang lên, Tru Tiên Đồ thình lình tiến thẳng vào trung tâm hồ linh hồn trong thức hải của Mục Vỹ.
Sau khi tiến vào trung tâm hồ linh hồn, Tru Tiên Đồ phát ra mấy tiếng ong ong nhức óc liên tục.
Thế rồi Mục Vỹ ngạc nhiên phát hiện ra rằng, có một sợi tơ nhỏ ánh kim xuất hiện giữa Tru Tiên Đồ và lực linh hồn của mình.
Dường như sợi tơ đang nối với Tru Tiên Đồ và len lỏi vào hồ linh hồn từng chút một, kết nối với lực linh hồn của mình từng chút một.
"Đang dung hợp à?” Mục Vỹ hơi hoang mang.
Nói một cách chính xác thì Tru Tiên Đồ vốn chỉ trú trong cơ thể chứ không thuộc về hắn.
Còn lúc này thì trông như Tru Tiên Đồ đã kết hợp với linh hồn hắn rồi. Đương nhiên Mục Vỹ biết kết hợp với lực linh hồn nghĩa là gì. Cũng giống như ký giao kèo vậy, Tru Tiên Đồ đã hòa làm một với hắn rồi!
"Giờ mới chịu thành một thể với ta à, nhanh nhạy ghê nhỉ. Cơ mà ngươi cũng nên cho ta chút lợi lộc chứ?”
Vù vù...
Mục Vỹ vừa nói xong thì một tiếng kêu vang lên trong đầu, rào rào liên tục. Lực linh hồn kéo đến như biển cả.
Khi tiến vào trong cơ thể Mục Vỹ, từng luồng lực linh hồn †ề tụ và lan rộng trong thức hải hắn.
Chúng nhanh chóng dồn vào một chỗ lần nữa rồi phát ra tiếng nổ, tạo nên một viên hồn châu trong thức hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3658669/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.