Cổ Vân Nhàn!
Thái Hoàng Dục!
Lâm Sa Vũ!
Ngày xưa, ba người này là thiên tài nổi tiếng của đế quốc Nam Vân. Khi còn trẻ, bọn họ và Mục Thiếu Kiệt của nhà họ Mục là tứ kiệt của Nam Vân!
Về sau, bọn họ đều trở thành trưởng tộc của bốn gia tộc lớn.
Nhưng hai mươi năm trước, trưởng tộc Mục Thiếu Kiệt của nhà họ Mục đã bỏ mạng ở dãy núi Phá Vân, từ đó nhà họ Mục ngày một lụi bại.
Khi ấy, Mục Thanh Vũ mới hai mươi tuổi đã phải đương nhiệm vị trí trưởng tộc.
Hai mươi năm sau, dưới sự dẫn dắt của Mục Thanh Vũ, nhà họ Mục đã vực dậy lại.
Nhưng lần này, ba gia tộc lớn là nhà họ Cổ, nhà họ Lâm và hoàng thất không âm thầm đối phó nhà họ Mục nữa, mà chính thức công khai khiêu chiến.
Song Cổ Thiên Gia, Lâm Chấn Thiên và Hoàng Cực Thiên đã hoàn toàn bại trong tay Mục Thanh Vũ, thậm chí còn suýt mất mạng.
“Mục Thanh Vũ, đồ nhãi ranh ăn nói bừa bãi!”
“Ăn nói bừa bãi?”, Mục Thanh Vũ cười lạnh nhìn Lâm Sa Vũ rồi nói: “Người khơi mào chuyện năm đó chính là Lâm Sa Vũ ông, hôm nay lại đứng ra đầu tiên để chối tội”.
“Ngươi...
“Từ từ, chắc các ông không ngờ con trai của Mục Thiếu Kiệt là Mục Thanh Vũ lại có thành tựu như bây giờ. Có lẽ các ông cũng không thể ngờ cháu trai của ông ấy là Mục Vỹ còn lợi hại hơn cả cha và ông nội mình”.
“Khi đó, nhà họ Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3643709/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.