"Trưởng tộc Tiêu!"
Trước khi đi, Lâm Tiêu Thiên nói với Tiêu Chiến Thiên: "Mục Vỹ nhờ ta nhắn một câu đến ông, mong ông đừng quên giao ước giữa hai người”.
Thông minh như Lâm Tiêu Thiên tất nhiên hiểu ra được Mục Vỹ và Tiêu Chiến Thiên đã thỏa thuận với nhau những gì.
Mục Vỹ đã hoàn thành lời hứa của mình, chẳng qua không biết Tiêu Chiến 'Thiên sẽ lựa chọn thế nào!
"Phiần thầy Lâm nhắn lại với Mục Vỹ rằng hãy yên tâm, ta nhất định sẽ thực. Tiêu Chiến Thiên chắp tay rồi mỉm cười đáp.
"Cha à, người và thầy Mục đã giao ước gì với nhau thế ạ?" Tiêu Khánh Dư đi đến bên Tiêu Chiến Thiên, ngẩng đầu nhìn ông.
"Không có gì, con về an toàn rồi thì nghỉ ngơi đi, có thể sau đó phải đón một trận đánh quyết liệt nữa đấy!"
Tiêu Chiến Thiên nói xong quay người đi vào trướng bồng đằng sau. Trong trướng bồng lúc này chỉ có một mình Niệm Linh Quan. "Con trai mình về rồi, nàng không đi thăm nó sao?”
"Chàng đồng ý với Mục Vỹ sẽ trợ giúp nhà họ Mục chống lại ba gia tộc kia thật ư?"
Niệm Linh Quan trong bộ chiến giáp màu bạc chất vấn Tiêu Chiến Thiên: "Đúng là cậu ta đã cứu Dư Nhi về nhưng cậu ta làm vậy cũng vì bản thân đang chủ nhiệm lớp chín cao cấp thôi, không có Dư Nhi thì cậu ta cũng tự dấn thân vào nguy hiểm. Cả chàng và ta đều hiểu điều này mà".
"Nhưng... nhưng cậu ta đã cứu Dư Nhi, nhờ vậy mà nhà họ Tiêu chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3643438/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.