“Mục Vỹ, ngươi làm gì thế hả?”
“Phá trận pháp rồi thì chúng ta lấy gì để kháng cự đây?”
“Thầy Mục...”
Nhưng Mục Vỹ coi như không nghe thấy những câu chất vấn của mọi người.
Hôm nay, đây đã được định trước là một trận huyết chiến. Ở đây có học trò của hắn, những người khiến hắn luôn canh cánh trong lòng, chỉ khi họ được an toàn thì hắn mới có thể yên tâm chiến đấu!
“Không Linh Cửu Thiên Trận! Mở!”
Mục Vỹ khế hô một tiếng, một màn ánh sáng máu giăng khắp trời.
Màn ánh sáng này dày hơn của Y Chiêm Long gấp nhiều lần.
Nhưng khi màn ánh sáng này xuất hiện, đám linh thú vây xung quanh không tản đi hết, ngược lại còn tiến gần tới hơn.
“Dịch chuyển!”
Thấy vô vàn con linh thú tiến lại gần, Mục Vỹ giơ hai tay lên, âm một tiếng, mặt đất chỗ mấy trăm người đang đứng đã trống không.
Tất cả mọi người đều đã biết mất! Chỉ còn một mình Mục Vỹ ở lại.
“Cách đơn giản thế này không dùng, lại đòi đưa từng người đi một, thế có mà chết cả lũ!”, Mục Vỹ tái mặt, chẹp miệng cười.
Lão quỷ Mục Thanh Vũ đang một mình chiến đấu với ba gia tộc ở bên ngoài, Mục Vỹ hắn cũng không thể để mất giá được, không giết được vài người của ba gia tộc ấy thì hắn biết ăn nói làm sao.
Nhưng hiện giờ có Mục Li bên cạnh thì chắc lão quỷ Mục Thanh Vũ vẫn cầm cự được.
Thấy mấy trăm người ở giữa đột nhiên biến mất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3629929/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.