“Mộc Dao, đến khu A rồi, chúng ta ở nhà số mấy?” Thảo Nguyên đột ngột lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của Môc Dao.
“Số 17, chắc nằm ở bên trái.” Mộc Dao chỉ căn màu đen cuối đường: “Chính nó đấy.”
Các kiến trúc được xây dựng ở khu vành đai hầu hết đều chỉ là một căn nhà 2 tầng với 4 bức tường trống rỗng. Đương nhiên Học Viện Minh Chí không rãnh rỗi đến mức dành thời gian trang hoàng nhà cho đẹp đẽ gì.
Thực tế thì ngoại trừ cung cấp chỗ ở thì các đội ngũ phải lo mọi thứ còn lại, từ quần áo, thức ăn đến nhu cầu năng lượng cung cấp để tu luyện nguyên tố.
Mộc Dao đẩy cửa ngoài bước vào, cô khá hài lòng vì bên ngoài vẫn có một khoảnh sân rộng lớn, đây cũng là do Học Viện có đề phòng từ trước nếu đội ngũ có bất kì dược sư nào.
“Dao, tôi với Hà lấy phòng bên trái ở tầng 1 nhé!” Nói rồi Thảo Nguyên phóng vèo chạy thẳng lên trên, tiện thể kéo theo Ngân Hà vẫn còn đang ngơ ngác.
Mộc Dao với theo nói: “Để phòng bên phải cho tôi là được rồi!”
Phòng bên phải có thể hứng nắng, vì nó nằm ở phía Đông.
Mộc Dao đứng giữa phòng khách rộng lớn thênh thang trống rỗng thở dài một hơi. Cái gì cũng không có cả, lại phải dành chút thời gian sắp xếp lại chỗ này. Vậy thì trước tiên lập một kết giới bên ngoài cái đã.
Nói rồi bạch bạch chạy ra ngoài.
Trên lầu, Thảo Nguyên nhìn căn phòng trống rỗng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-chau/2355015/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.