Mộc Dao mỉm cười với đám người mặc đồ trắng bên ngoài, phất tay nhẹ thu kết giới lại, đến lúc này Nguyên mới nhận ra kết giới vừa rồi không những cách không gian mà còn có cả tác dụng cách âm thanh.
Bằng chứng là vừa thu kết giới lại thì tiếng xì xào của những người dân bên ngoài bắt đầu lọt vào.
Thảo Nguyên đúng là hết chỗ nói rồi, mình liều mạng ngăn con sâu gớm ghiếc đó lại để nó không hại tới những người xung quanh, thế mà những người xung quanh vẫn còn có gan chạy ra hóng hớt. Là bọn họ tự tin mình sẽ không có việc gì, hay là tại mình biểu hiện ra quá mức mạnh mẽ nên bọn họ nghĩ rằng 3 cô gái sẽ giết được con Cuốn Chiếu to đùng đó vậy.
Dù là vì lý do gì thì cái kết giới này của Mộc Dao dựng lên quá đúng lúc đúng chỗ.
“Đội trưởng Ngọc! Thật lâu không thấy mặt dạo này vẫn khỏe chứ? Có còn mộng du đi nhặt đá dạo nữa không nha?” Mộc Dao cười giả lả vỗ vai người áo trắng đi đầu.
Ngân Hà thề cô có thể thấy người áo trắng này hơi lảo đảo một chút.
“Chị Dao”Thanh niên áo trắng rất nề nếp cúi đầu chào.
“Rồi rồi không chọc cậu nữa, đi lên giải quyết dùm tôi con sâu hôi hám trên đó đi, mỗi lần gặp cậu đều đụng phải những thứ kì cục, thật chẳng hiểu ra làm sao.” Mộc Dao vỗ vỗ người thanh niên rồi bước đi.
“Chị có biết gì về con Cuốn Chiếu này không?” Người thanh niên hỏi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-chau/2355012/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.