Editor: Dâu Tây
___________
Mặc dù Chu Việt nhắc cô đừng đội nắng đến xem cậu chạy 5000m, nhưng vì tình nghĩa nhiều năm, cộng thêm giáo viên chủ nhiệm động viên đến cổ vũ cho các bạn, vậy nên cô tự cảm thấy bản thân vẫn đang ủng hộ cậu, mặc dù chỉ là gián tiếp.
Cô và các bạn cùng nhau đến sân, lúc này trong sân đầy ắp người, các thầy cô giáo đang ổn định trật tự, ngoại trừ những học sinh đã được giao nhiệm vụ, mọi người đều bị chặn lại ngoài sân. Mỗi lớp được sắp xếp một chỗ ngồi phục vụ vận động viên tham gia thi và người đưa nước.
Không có gì lạ khi chủ nhiệm lớp giao vị trí này cho lớp trưởng, Ngô An Tập nhận nhiệm vụ, bước vào đường chạy trong sân cỏ, nói chuyện với mấy bạn sắp thi đấu.
Địa bàn đóng quân của lớp A7 nằm ở phía bên kia, mọi người tụm năm tụm ba nói chuyện hoặc chơi điện thoại, tiện thể quan sát cuộc thi.
Mặt trời nhô lên cao, Lâm Ỷ không thể cười nổi.
Tại sao vẫn chưa đến mùa đông?
Kim Lộ Lộ phàn nàn vì năm nay không được vào sân, đã vậy còn có nhiều người đứng ngoài, làm cô không thể nhìn ngắm cận cảnh mấy cậu bạn đẹp trai. Lâm Ỷ cầm một chai nước lạnh đi về phía điểm xuất phát, híp mắt đứng ngoài tìm Chu Việt.
Lớp phó thể thao của lớp A11 là một bạn nữ, việc hậu cần tất nhiên sẽ rơi xuống đầu, cô ấy đang đứng nói chuyện với Chu Việt.
Kim Nhã Minh đưa nước trong tay cho cậu: “Uống chút đi.”
Chu Việt nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-va-anh-trang/229454/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.