- Xin chào bác sĩ\, tôi tên Lâm Hi\, giám đốc công ty Lâm Thị. Đây là danh thiếp!
Lukas đưa tay lên từ chối việc nhận danh thiếp khi đã nghe đối phương giới thiệu.
- Tôi không biết anh và cũng không có nhu cầu nghe giới thiệu sản phẩm.
- Bác sĩ hiểu lầm rồi\, tôi tới là muốn mời bác sĩ chữa trị cho một người...
- Chàng trai trẻ\, anh tìm thông tin của tôi trên mạng nhưng không biết quy tắc của tôi rồi: tôi chỉ khám chữa bệnh cho bệnh nhân được chỉ định bởi bệnh viện nơi tôi làm việc hoặc những ca bệnh mà tôi muốn chữa thôi.
- Cho hỏi\, thế nào là những ca bệnh ông muốn chữa?
- Thường chẳng có đặc điểm gì chung\, đều do vô tình trông thấy và tôi hứng thú với việc chữa trị nó\, tôi nhớ người châu Á gọi là “cái duyên”.
- Bác sĩ không giấu gì ông\, chồng tôi mắc bệnh nặng\, trong não anh ấy có một mảnh đạn vỡ\, là do 10 năm trước bị bắn xước qua đầu\, xin bác sĩ hãy cứu anh ấy!
- Nói rồi tôi không chữa đâu\, quy tắc là quy tắc.
- Chồng tôi là chủ tịch của một tập đoàn\, bác sĩ cần bao nhiêu tiền thì chúng tôi đều trả!
- Này! Anh nói vậy là xúc phạm tôi đó! Bác sĩ như tôi không thiếu tiền!
Lâm Hi phát hiện bản thân vừa lỡi nói những lời không phải, liền xin lỗi. Lukas đẩy nhẹ Mario vào trong nhà, nghe Lâm Hi gọi theo, mới thở ra:
- Nếu có điều kiện như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-vo-vo-yeu-cua-chu-tich-ac-ma/2966856/chuong-35.html