- Nhưng em lo cho anh lắm\, mảnh đạn càng ở trong đầu anh lâu bao nhiêu thì em càng sợ hãi bấy nhiêu. Phong Tĩnh\, em biết chuyện của ba chồng quan trọng với anh nhưng anh phải giữ sức khỏe thì mới tìm ra được sự thật... 
- Đúng đó chủ tịch\, bác sĩ Cao cũng đã dặn ngài phải làm phẫu thuật ngay! Tin tức về bệnh tình của ngài khó mà giữ được lâu với người ở trụ sở Singapore. 
Nghe Hồ Quân khuyên nhủ, rồi Phong Tĩnh thấy Jowen lại muốn nói vào, liền kiên quyết: 
- Được rồi! Đừng ai nói thêm gì nữa! Tôi đã quyết\, nếu mọi người còn nói ra nói vào thì tôi sẽ biến mất khỏi đây\, tự một mình điều tra vụ việc của ba tôi! 
“Cậu...!” sự tức giận của Jowen còn chưa phun ra hết là Phong Tĩnh đã quay lưng tiến về phía thang máy, trở về phòng chủ tịch. Bốn người còn lại đưa mắt nhìn nhau, Đằng Vân cất tiếng trước, nghe sầu não: 
- Cứ ngỡ có phu nhân khuyên nhủ thì chí ít chủ tịch sẽ chịu nghe\, giờ thì xong rồi. 
- Sức khỏe của chủ tịch là một chuyện\, tôi còn đang lo bên phía phó chủ tịch\, sợ rằng tin tức về chủ tịch khó lòng giữ lâu hơn nữa. Nếu như cần thiết\, bên trụ sở chính sẽ cử vài người sang Đại Lục này xem xét tình hình. 
- Cũng phải\, một khi biết lão Phong bị bệnh nặng thì sẽ tìm cách “đá” cậu ấy ra khỏi vị trí chủ tịch\, từ trước tới nay trong tập thể nào cũng vậy\, hễ người có quyền hành cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-vo-vo-yeu-cua-chu-tich-ac-ma/2966858/chuong-34.html