Nghe xong, bất giác sự khó chịu trên mặt Lukas gần như biến mất, tiếp theo nhìn dáng vẻ buồn bã của Lâm Hi, tự dưng không muốn nói gì thêm. Đóng cổng lại, Lukas nắm tay Mario đi vào nhà, nghe con trai ngây ngô hỏi, daddy lại nhớ mommy ạ? Vị bác sĩ thoáng buồn, chỉ mỉm cười lắc đầu. Về phần Lâm Hi, thầm mong ông ta đừng gọi điện cho cảnh sát, nếu không cậu sẽ gặp phiền phức to. Đưa mắt nhìn quanh, cậu thấy có một cây cổ thụ liền bước lại đó, ôm cặp da và ngồi xuống bục cây. E rằng, vài ngày tới cậu sẽ phải túc trực ở đây lâu đây.
Tối 8 giờ Lâm Hi mới về đến Lâm Thị, đám vệ sĩ còn trong xe hơi bên kia đường, do cậu lén đi vào bằng cửa sau nên họ chẳng mảy may phát hiện gì cả. Gần như cả ngày ngồi trước cửa nhà Lukas, lưng cậu muốn gãy làm hai. Nghe thư ký Trần hỏi ngày nay giám đốc đi đâu mất biệt, cậu đáp có việc quan trọng cần làm, còn dặn dò thời gian tới có lẽ sẽ ít ở công ty hơn, bảo anh ta tạm thời trông coi mọi chuyện, việc gì quan trọng quá thì hỏi Lâm Dận hoặc gọi điện cho cậu.
Chuông điện thoại reo, Lâm Hi nhìn vào, là Phong Tĩnh! Vẫn còn giận chuyện hắn không chịu phẫu thuật, cậu tắt máy xong cũng nhắn cho hắn một tin “Đêm nay em phải ở lại công ty, anh có về nhà thì đừng bỏ bữa, nghỉ ngơi sớm nhé”. Tạm thời khóa máy, Lâm Hi vươn vai nghĩ tối này lại ngủ ở phòng họp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-vo-vo-yeu-cua-chu-tich-ac-ma/2966854/chuong-36.html