- Đêm đó ở trên cầu\, tôi nói muốn chấm dứt mối quan hệ “bạn tình” với anh\, vì mỗi lần ở cạnh nhau thì trong lòng tôi cứ luôn sợ hãi. Khi ấy tôi vẫn chưa hiểu cảm xúc của chính mình\, rằng bản thân tôi đang tránh né\, lo lắng điều gì? Để rồi khi sáng nay xe phát nổ\, tôi đã điên cuồng tìm kiếm anh trong ngọn lửa đỏ... Tôi sợ anh chết! Sợ lắm! Và tôi hiểu\, đó là cảm giác sợ đánh mất anh. 
Hồ Quân chớp mắt nhìn Đằng Vân, chăm chú lắng nghe thật kỹ, trong lòng bất giác dâng lên một niềm hi vọng nào đó, một sự chờ đợi mãnh liệt! 
- Mỗi lần nhìn anh\, tôi sợ\, sợ tình cảm ngày càng nhiều thì sẽ khó từ bỏ. Anh càng ở bên cạnh thì tôi càng khao khát nhiều hơn\, nhưng vì vậy mà nỗi sợ cũng tăng theo\, sợ lỡ như một ngày anh không còn thích tôi nữa và rời đi\, thì tôi sẽ đau khổ tới dường nào. Lần nhìn anh với chị Lạc\, là tôi đã ghen đấy... Buồn cười lắm phải không? 
Đằng Vân khẽ cúi mặt, từng sợi tóc dài rũ xuống, rất nhanh chúng được một bàn tay dịu dàng vén lên qua vành tai, hơi ấm từ ngón tay truyền qua gò má khiến cậu ngẩng mặt lên, Hồ Quân âu yếm nhìn cậu, nhích lại gần hơn khi nói: 
- Tiểu Vân\, tôi thích cậu ngay từ những lần đầu gặp ở trường đại học\, tôi luôn dõi theo\, quan sát cậu\, chờ đợi cậu rất lâu\, và tôi cũng hiểu con người cậu. Lúc nghe cậu nói chúng ta hãy dừng lại\, tôi tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-vo-vo-yeu-cua-chu-tich-ac-ma/2966737/chuong-94.html