- Em ổn rồi\, không sao. Anh đã nghe quản gia Dự kể lại sự việc à? 
- Ừm\, về cuốn nhật ký của Lâm Văn Lôi và cả... hai tờ xét nghiệm ADN của em và Trần Thế Ninh! Quả là rất bất ngờ. 
- Sau khi xem hết những thứ đó\, tự nhiên em thấy đau đầu và rồi ngất đi. Có lẽ những kỷ niệm ba kể lại trong nhật ký đã tác động mạnh tới em\, khiến trí não trải qua một cơn sốc. Tĩnh à\, em nhớ hết rồi\, nhớ lại tất cả mọi chuyện. Em đã lấy lại được ký ức! 
Phong Tĩnh liền ôm lấy Lâm Hi, thật sao, tốt quá! Cuối cùng cậu cũng trở về như trước đây. Nằm trong vòng tay ấm áp đó, Lâm Hi nhắm mắt bình yên, nói chậm rãi: 
- Khi nghĩ rằng mẹ lừa dối ba và em không phải con ruột ông\, bản thân quá đả kích\, muốn chối bỏ điều ấy nên em đã lâm vào tình trạng mất ký ức. Nhưng khi đọc nhật ký của ba\, em biết rằng ba mẹ vốn rất yêu thương nhau\, sẽ không có chuyện mẹ lừa dối ba\, đặc biệt là em. Anh biết không\, lúc xem qua tờ xét nghiệm ADN ba cất giữ\, em muốn khóc vì hạnh phúc. Em vẫn là con trai của ba\, ông ấy vẫn luôn thương em. Và điều ấy đã giúp Lâm Hi của trước đây quay trở về... 
Lắng nghe từng lời thổn thức bên tai mình, Phong Tĩnh chẳng làm gì khác ngoài việc im lặng, nhẹ nhàng xoa dịu nỗi lòng chất chứa của vợ, cũng như niềm hạnh phúc mà cậu đang có lúc này. Vậy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-vo-vo-yeu-cua-chu-tich-ac-ma/2966740/chuong-93.html