Cô vẫn như trước đây, cứ cuối tuần mới quay về Vân Hải.
Chuyện đi về này cô cũng không nói trước với Đỗ Trường Luân, lúc sáng hôm khai giảng về trường, đang định ra ngoài thì Đỗ Trường Luân gọi giật lại: “Chuyện này… Quý Hân Nhiên, có chuyện này anh định nói một tiếng. Anh mong chúng ta sẽ không tham gia vào công việc của nhau”. Hồi lâu sau cô mới hiểu được ý của anh, trong lòng có chút tức giận, anh chẳng qua chỉ là một thư lý, cho dù có chút quyền nhưng cũng quá coi thường Quý Hân Nhiên cô rồi: “Anh yên tâm, em không có ham mê đó”.
Đỗ Trường Luân thực ra là vì sợ quan hệ quan trường phức tạp, sợ có người sẽ kéo Quý Hân Nhiên vào vòng luẩn quẩn này nhưng nhìn vẻ mặt của Quý Hân Nhiên thì hiển nhiên là cô đã hiểu nhầm ý anh.
(Lạy anh, nói như anh thì ai chả hiểu nhầm)
Lúc cuối tuần quay về, cô đi siêu thị trước rồi mới về nhà. Sau khi bọn họ kết hôn, số lần thực sự nổi lửa nấu cơm quả thực cũng không quá nhiều. Buổi trưa Đỗ Trường Luân không về nhà, tối lại hay đi xã giao, một mình cô đâm ra cũng lười.
Thật ra khả năng nấu nướng của cô cũng chỉ thường thường, biết làm một số món ăn đơn giản như món trứng sốt cà chua, bò hầm khoai tây như cô đang làm.
Đỗ Trường Luân vừa vào nhà đã thấy Quý Hân Nhiên mặc tạp dề hoa bận rộn bên bếp, anh đẩy cửa ra rồi nói: “Đây hình như là lần đầu tiên anh được hưởng phúc lợi hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-o-phia-tay/88637/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.