Nghỉ hè đã đến lúc kết thúc.
Quý Hân Nhiên về trường, soạn bài, lên lớp. Cô mang theo bánh kẹo cưới và thuốc lá đi phát từng tổ bộ môn. Đúng như lời Lưu Lâm, với việc cô trở thành cô dâu nhanh như chớp này, ẩn trong những lời chúc mừng là cả những sự ngạc nhiên.
Trong trường học cũng xảy ra một chuyện lớn khác. Vốn là hiệu trưởng cũ về hưu, sở giáo dục điều đến đây một hiệu trưởng mới còn khá trẻ. Lần đầu tiên gặp mặt các giáo viên trong trường hiệu trưởng mới đã có thể phát biểu một bài diễn thuyết mạch lạc và dõng dạc. Nhin khuôn mặt hăng hái kia, chẳng hiểu sao lòng cô lại sinh ra cảm giác phiền chán.
Nghề giáo viên cho tới bây giờ cũng chẳng ít 3’ nhiệt huyết, mà cái thiếu chính là sự tự nguyện một cách bình thản, lòng phẳng lặng không bon chen. Vị trước mắt đây dã tâm bừng bừng, dường như là đã đến nhầm chỗ.
Việc sắp xếp giáo viên hầu như cũng không có gì thay đổi, cô và học sinh cũ cùng lên lớp, Lưu Lâm vẫn là chủ nhiệm lớp cũ.
Học sinh vừa đến trường, công việc lập tức lại trở nên lu bù, lại bắt đầu lặp đi lặp lại những tháng ngày trước kia: Soạn bài, đi dạy. Điều duy nhất biểu hiện việc cô đã kết hôn chính là cô chuyển ra khỏi kí túc xá cũ mà ở một phòng kí túc xá riêng. Nhưng người tính không bằng trời tính, cô vốn định chuyển ra để cho Lưu Lâm thoải mái hơn thì trường học lại có giáo viên mới chuyển về, vì thế phòng Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-o-phia-tay/88636/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.