Không lâu sau, Hứa DựcTrung có được địa chỉ gia đình Nghiêu Vũ, thu xếp công việc ở công ty, ngày hômsau anh khấp khởi lái xe đến thành phố của cô. Anh không biết, lúc này Đồng TưThành đang lang thang trên các con phố ở đây, hi vọng có thể tình cờ gặp NghiêuVũ.
Nghiêu Vũ xin nghỉ phép một tháng, gửi kèm kết luậnchẩn đoán và giấy nghỉ phép của bệnh viện. Vương Lũy đọc kết luận chẩn đoán củabệnh viện thấy viết: U sơ, đề nghị nghỉ ngơi một tháng sau phẫu thuật, anh giậtmình. Gọi điện hỏi Nghiêu Vũ có phải cô đã nguy kịch, không còn nhiều thời giannữa.
Nghiêu Vũ đã thỏa thuận với mẹ, bà nói rất nghiêm túc:Chỉ là khối u lành tính, có thể dùng thuốc, nhưng phẫu thuật vừa nhanh vừa hiệuquả. Không ảnh hưởng đến sức khỏe, phẫu thuật xong sẽ gửi kết quả kiểm tra sứckhỏe đến công ty.
Tắt máy, hai mẹ con cười khúc khích.
“Nghiêu Nghiêu, con làm thế có được không?”.
“Mẹ, con mệt rồi, suốt ngày điên đầu vì chuyện đó. Conmuốn ở nhà không nghĩ ngợi gì hết”.
“Ờ, đúng không nên nghĩ gì hết, đằng nào cũng xin nghỉrồi. Cứ ở nhà chơi thoải mái, mẹ có thể nuôi con cả đời!”.
Nghiêu Vũ sung sướng ôm mẹ.
Mẹ vỗ vai cô: “Mẹ chỉ muốn con ở lại thêm ít ngày, nóixem, tích được bao nhiêu tiền rồi?”.
“Khoảng hơn bốn vạn”. Nghiêu Vũ nhẩm tính. “Tích thêmmột năm nữa, là có thể đủ tiền đặt cọc một căn hộ bốn mươi mét vuông ở thànhphố A”.
“Sau đó thì sao?”.
“Sau đó con ở trong nhà viết tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-hong-tran/2002913/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.