Anh tìm đến mệt bãngười, Nghiêu Vũ lại tắt máy? Hôm nay còn là sinh nhật anh, vậy mànửa đêm còn chạy đi mua quà cho cô! Chắc là nhìn thấy số điện thoạicủa anh cô mới tắt máy, một cú điện lại hỏi thăm cũng không có?
Thứ năm, người của hiệu bán hoa mang đến bó hoavà một hộp quà nói rõ là đưa tặng Nghiêu Vũ. Một bó hoa uất kimcương màu tím được bó rất đẹp, các cô gái ở văn phòng đều hiếu kìvậy lại xem.
Nghiêu Vũ hơi giật mình, đang định đi lấy hộpquà, Tiểu Điền và Tiểu Trần đã tranh lấy trước. Hét to bắt NghiêuVũ khai thật.
“Trả đây! Mình đâu biết của ai tặng!”.
“Chị Nghiêu, chị mong là ai tặng?”. Hai cô gáibiết Nghiêu Vũ dễ tính, có thể đùa được, cười hi hí nhất định khôngchịu trả.
Lại còn có thể là ai? Tặng cô uất kim cươngchỉ có thể là Đồng Tư Thành. Nghiêu Vũ cười thầm, Đồng Tư Thànhkhông quên ngày hôm nay. Cho dù không có cô ở bên, anh cũng không quên.Nhưng, nụ cười lại vụt tắt, anh vẫn phải chờ đến khi sự nghiệp ổnđịnh mói đến gặp cô. Quả thực anh làm cô thất vọng.
Bỗng nhiên mất hứng, liếc mắt hai lần, cũng chẳngcòn hứng thú với hoa, cô nhìn ra cửa, bên ngoài lại có mưa. Đồng TưThành anh coi tôi là người thế nào? Anh muốn chia tay thì chia tay,muốn quay lại thì quay lại? Anh trở về muốn lúc nào đến gặp tôi thìđến? Cô càng nghĩ càng tức.
Cô cũng căm ghét thái độ của mình, muốn quaylại thì quay lại, không muốn thì dứt khoát đoạn tuyệt. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-hong-tran/2002897/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.