“Ngươi vẫn là không thèm để ý thân thể của chính mình như vậy sao?” Thanh âm nam nhân lạnh xuống.
“Ân?” Gã tức giận? Vì cái gì? “Cần để ý sao?” Ta nghi hoặc hỏi.
“Ngươi, ngươi không sợ mất mạng sao?” Nghe ra được là nam nhân đang nghiến răng nghiến lợi.
“Có khác nhau sao?” Còn sống là chịu tội, sau khi chết đi cũng là chịu tội, sống hay chết lại có cái gì khác nhau?
“Hảo, ngươi đã không biết quý trọng, vậy để ta đến quý trọng! Ngươi phải nhớ, thân thể này là ta đang che chở, nó là của ta! Ta không cho phép ngươi huỷ hoại nó!”Namnhân như là đột nhiên nghĩ thông suốt cái gì, tức giận vừa rồi biến mất vô tung vô ảnh.
“Ngươi……” Gã vừa mới nói cái gì? Gã muốn quý trọng cái gì?
“Đem bát canh gà này uống đi.” Canh thịt mang theo dược hương được đưa đến trước mặt ta.
“Nấu cho ta sao?” Ta nghi hoặc nhìn Trác Anh.
“Đương nhiên, nơi này còn có thân thể người nào so với ngươi càng cần tẩm bổ hơn sao?” Thần thái nam nhân như là ta đã nói một câu vô nghĩa.
Ta ngơ ngác há mồm uống xong bát canh thịt, ấm áp kia truyền khắp nơi trong thân thể ta. Hương khí lan toả làm cho ta nhớ lại thật lâu trước kia.
“Hảo uống không?” Trác Anh mỉm cười giúp ta lau đi dầu mỡ dính nơi khoé miệng.“Hiện tại thân thể ngươi rất suy yếu, thực bổ là phương pháp tốt nhất, bát canh gà này được cho vào rất nhiều loại dược liệu, hầm bốn canh giờ, chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nam-the/2242981/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.