“Ta không muốn ……” Ta nắm chặt lấy vạt áo người đang ôm ta, lúng ta lúng túng nói.
“Ta biết……” Người nọ ôn nhu lau quệt nước mắt trên mặt ta.
“Ta rất đau……” Ta càng dựa sát vào ôm ấp ấm áp kia, điều này làm cho ta cảm thấy an toàn.
“Là ta không tốt.” Ta cảm giác chính mình được ôm càng chặt, được quý trọng. Là Cận đã trở lại sao?
“Cận!” Ta giống con mèo nhỏ dùng hai má nhẹ nhàng ma sát vòm ngực dày rộng kia,“Cận, ta rất nhớ ngươi……” Đột nhiên ta cảm giác chính mình bị đẩy ra,“Cận?”
“Mở mắt ra nhìn cho rõ ràng ta là ai!” Cùng với nơi bả vai truyền đến đau đớn vỡ vụn, một thanh âm phẫn nộ ở bên tai ta vang lên.
“Trác, Trác tổng quản……” Không phải Cận! Ta có chút mất mát.
“Ngươi rất thất vọng?” Trác Anh nhăn lại mi.
Ta cúi đầu không nói lời nào, cam chịu như lời gã nói.“Ngô ~” Thình lình một sức kéo cường đại làm cho môi ta bật về phía một đôi môi nóng cháy khác.
“Ta là ai? Người vừa rồi hôn môi của ngươi là ai?” Vừa hôn chấm dứt, người nọ bắt đầu ép hỏi ta.
“Là, là ngươi……” Mồm to cố gắng hô hấp, ta phun ra vài tiếng.
“Ta là ai?” Người nọ hiển nhiên không hài lòng, tiếp tục truy vấn.
“Là Trác, Trác tổng quản.” Hô hấp dần trở nên bình phục.
“Bảo ta Anh! Lặp lại lần nữa, người vừa rồi hôn ngươi là ai?” Trong mắt nam nhân thế nhưng có một tia chờ mong.
Anh? Chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nam-the/2242982/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.