Bên ngoài Vương Hữu đi tuần tra nghe được tin nơi mà cậu đang ở cùng thái tử đang bốc cháy thì lập tức chạy đến . Đến nơi thấy mọi thứ trước mắt đang ngập trong biển lửa đỏ rực , nhìn thấy Khả Minh đang ra sức cứu Đồng Ngọc tỉnh dậy .Hoàng đế không dấu được sự lo lắng bất an , Đình Nhược Nhược vẫn bình thản như mọi chuyện đều bình thường
Đồng Ngọc từ từ tỉnh dậy Khả Minh và Vương Hữu hỏi cô: " Điện hạ đâu ? Ngài ấy ra chưa ?"
Đồng Ngọc định hình lại tinh thần, lúc cô đang ra sức khuyên nhủ lôi kéo Đình Khắc Cẩn ra ngoài thì do sức nóng của lửa làm cô tuột tay khỏi thái tử , Đình Khắc Cẩn nhỉn thấy Khả Minh đang lao vào nên chắc chắn sẽ cứu Đồng Ngọc ra trước rồi chàng quay người đi vào trong đám lửa để cứu người đang bị giam trong căn nhà đó
Cô muốn đi vào tìm thái tử: " Điện hạ vẫn chưa ra...Ta phải vào trong mang ngài ấy ra mới được..."
Khả Minh ngăn cản: " Giờ lửa đang cháy rất to...Nếu cô đi vào sẽ bị thiêu cháy mất...Để ta ...Cô ở lại đi "
Vương Hữu đã phát cáu: " Hai người bảo vệ thái tử kiểu gì thế hả ? Ta đã vì lệnh của thái tử đi tuần tra giao phó sinh mệnh của ngài ấy cho hai người mà hai người lại cho ta nhận được gì ? Tại sao không ở cạnh ngài ấy nhiều hơn dù có phải đánh đổi cả sinh mạng hay là lệnh vua chứ ? "
Hoàng hậu lên tiếng ngoài mặt bắt đầu lo lắng : " Không xong rồi...Giờ này huynh ấy chưa ra không phải đã chết rồi chứ?..."
Đồng Ngọc đanh mặt quát: " Cô câm miệng chó của mình lại...Điện hạ không thể xảy ra chuyện gì được "
Vương Hữu nghiêm giọng nói: " Nếu chết thì phải thấy xác , ta sẽ vào trong tìm ngài ấy "
Trời không phụ lòng người , một cơn mưa đã rơi lách tách xuống những giọt mưa bắt đầu nặng dần đám lửa bập bùng cháy đã bị dập tắt chỉ còn lại những vết hoang tàn cháy rụi Đồng Ngọc bơ vơ lạc lõng hướng nhìn về phía xa mong sẽ nhìn thấy bóng dáng của thái tử . Cẩm Uyển Lam vẻ mặt lo lắng hớt hải chạy tới gọi hai tiếng " Phu Quân " hoàng thượng thấy vậy liền an ủi:
" Không sao chắc chắn huynh ấy vẫn còn sống "
Đình Nhược Nhược với vẻ mặt lo lắng " Ta cũng mong huynh ấy không sao..."
Từ trong đám cháy hình bóng cao ráo của một nam nhân bế dáng vấp bé nhỏ của Đình Khắc Cẩn trên tay bước ra từ đám cháy hoang tàn lập tức mọi ánh mắt đổ dồn về phía Mộc Phi Nan , Đồng Ngọc thấy dáng vẻ quen thuộc vội gọi hai tiếng:" Điện Hạ " Khả Minh và Vương Hữu lập tức chạy tới muốn kiểm tra người trên tay của Mộc Phi Nan nhưng cậu lại né tránh giữ chặt Đình Khắc Cẩn trên tay không chịu buông . Đình Nhược Nhược thấy vậy lên giọng quát :" Nhà ngươi dám đụng vào thân thể ngọc ngà của thái tử điện hạ sao ? Còn không mau buông tay ?"
Hoàng đế nhìn thấy Mộc Phi Nan vội hỏi:" Ngươi là ai ? Tại sao lại ở trong cung Diên Hy của Thái tử ? "
Vương Hữu và Khả Minh nhìn Mộc Phi Nan: " Là ngươi đã cứu thái tử sao ? Ngươi không bị thương chứ? Thái tử sao rồi ? " Mộc Phi Nan không trả lời ánh mắt sắc lạnh nhìn hoàng đế rồi ngỏ ý:
" Thần có thỉnh cầu mong bệ hạ chấp nhận "
Đồng Ngọc , Vương Hữu và Khả Minh khi nghe những khi biết Mộc Phi Nan có thể nói được thì đứng hình mất một lúc mới định thần lại: " Ngươi biết nói sao? " hoàng đế nhìn dáng vẻ của Mộc Phi Nan ôn tồn hỏi :
" Người muốn gì ? "
Mộc Phi Nan nghiêm giọng đáp lời: " Thần có một điều kiện đó là được phục vụ dưới trướng của thái tử điện hạ suốt đời để chuộc lại lỗi lầm của mình . Nếu bệ hạ đồng ý thần sẽ cứu sống thái tử điện hạ đang nghẹt thở bởi khí khói....Nếu không cứu nhanh ngài ấy sẽ chết ! "
Hoàng đế nghe xong trầm mặc một lúc
Hoàng hậu không muốn chấp nhận điều kiện nhẹ nhàng để chuộc tội của Mộc Phi Nan như vậy: " Hoàng thượng hắn dám đe dọa chàng ư ? "
Cẩm Uyển Lam đi tới muốn nhìn phu quân của mình nàng rưng rưng nước mắt nấc nở nói:" Thái tử chàng mau tỉnh dậy nhìn ta đi...chúng ta vẫn còn tương lai phía xa mà.. nhà ngươi mau thả phu quân của ta ra chàng ấy mà có mệnh hệ gì ta sẽ sai người xử ngươi"
Mộc Phi Lan lạnh lùng nhìn Mặc Uyển Lam mà không nói một lời vẻ mặt hiện rõ sự khinh bỉ làm nàng phải câm nín mà tức tối:" Người dám bất kính với ta sao ? "
Hoàng đế gật đầu đồng ý với điều kiện của Mộc Phi Nan: " Được rồi nếu người đã có công cứu thái tử thì ta sẽ đồng ý thả ngươi ra nhưng với điều kiện người phải phục vụ theo ý của Thái tử không được đến gần thái tử quá hai thước ta đã chấp thuận ý của ngươi . Mau cứu thái tử cho ta nếu người dám làm làm thái tử xảy ra chuyện gì ta sẽ chém đầu người "
Mộc Phi Nan như đạt được mục đích vội đặt Đình Khắc Cẩn xuống một cách nhẹ nhàng mới bắt đầu sơ cứu hô hấp nhân tạo lầm mọi phương pháp để cứu sống chàng
Hơi thở của Đình Khắc Cẩn yếu hẳn đi như sắp ngừng thở cậu thực hiện hô hấp nhân tạo và nới lỏng y phục ở ngoài khi không có thái y ở bên cạu cố gắng để cứu thái tử . Cảnh tượng này đến thái tử phi đầu ấp chăn gối với thái tử còn chưa từng làm vậy mà đã bị Mộc Phi Nan cướp mất , hoàng đế nhìn vậy có chút khó chịu nhưng cũng đành . Đồng Ngọc thấp thỏm chỉ muốn nhìn thấy sự sống của thái tử , Vương Hữu và Khả Minhbđứng một góc chăm chú nhìn từng cử chỉ chuyên tâm của Mộc Phi Nan đang sơ cứu cho Đình Khắc Cẩn . Sau khi hô hấp nhân tạo và sơ cứu bằng cả tâm huyết cuối cùng Đình Khắc Cẩn bắt đầu tỉnh dậy mà ho sặc sụa:
" Khụ khụ... mình vẫn còn sống sao ? "
Do thị lực không còn , không biết bản thân đang ở đâu và ai đang đứng trước mắt chàng , Đồng Ngọc đi tới nắm tay chàng vẻ mặt đã bớt lo lắng hơn:
" Thái tử điện hạ...ngài đã an toàn rồi...làm nô tì lo muốn chết luôn..."
Chàng gượng gạo: " Chắc ta phúc lớn mạng lớn mới may mắn sống sót ư ? "
Khả Minh vội nói:" Là Mộc Phi Nan đã cứu ngài đó điện hạ..."
" Ừm...Cảm...ơn...Mà...cậu ấy còn sống không ? "chưa nghe được lời hồi đáp chàng mới nhận ra Mộc Phi Nan không thể nói được...
Hoàng đế thấy Đình Khắc Cẩn đã giữ được mạng thì lặng lẽ rời đi , ra hiệu thuộc hạ không muốn cho chàng biết rồi cùng hoàng hậu về cung , Đình Nhược Nhược bình thản bước đi cùng hoàng thượng thầm nghĩ:" Cũng may cho ngươi..."
Cẩm Uyển Lam lo lắng nhìn thái tử rồi trấn an:" Thái tử...chàng làm thiếp lo lắng quá... Thật tốt khi chàng vẫn bình an "
Vương Hữu nhìn thấy bộ dạng lấm lem của thái tử :
" Điện hạ...ngài nên về phòng thay y phục thì hơn..."rồi nói thái tử phi nên về phòng nghỉ ngơi đừng lo lắng tình trạng của thái tử nữa vì chàng đã ổn rồi . Mặc Uyển Lam thấy Vương Hữu đang có ý đuổi khéo thì cũng hiểu ý mà rời đi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]