Khả Minh nhìn lại khung cảnh trước mắt cảm thán:" Đám cháy lớn vậy mà không đốt cháy được cây mộc tê cũng không lan rộng đến phòng của điện hạ. Không biết nguyên do là do đâu nhỉ ? "
" Cây mộc tê vẫn còn sao ? " chàng không dấu khỏi sự vui mừng khi biết cây mộc mà mình yêu thích vẫn còn đó
Khả Minh trêu đùa: " Đúng rồi điện hạ...nó chắc phúc lớn mạng lớn của ngài mà mới chịu đựng chống chọi lại đám cháy đấy..."
Đồng Ngọc trong lòng bất an:
" Thoát được sự nghi ngờ của hoàng thượng mà phải đánh đổi cả mạng sống thế này...sao điện hạ của chúng ta lại phải chịu khổ như vậy chứ ? "
Đình Khắc Cẩn muốn tới gần Mộc Phi Nan, Đồng Ngọc vội dẫn chàng đến trước mặt cậu . Tiến gần thái tử nghẹn giọng hỏi:" Cậu không sao chứ ? "
Hắn bắt đầu những cử chỉ của người câm hành động này đã làm cả đám hoang mang
Khả Minh lắp bắp hỏi:" N-Ngươi...Chả phải lúc nãy còn nói được sao ? "
Mộc Phi Nan tiếp tục cử chỉ ý hiểu:" Tôi cũng không biết vì sao lúc đó lại có thể nói được nữa...
" Đến ngươi còn không biết bản thân mình..." Đình Khắc Cẩn lên tiếng cắt ngang :" Nào...Đừng hỏi dồn dập cậu ấy như vậy. Mau đi theo ta , từ giờ cậu sẽ hầu hạ ta nhỉ?
Mộc Phi Nan gật đầu . Thái y được hoàng đế phái đến để kiểm tra vết thương cho Đình Khắc Cẩn
" Tham kiến thái tử...thần được lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-moc-te-no/3741925/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.