Và chúng tôi gương vỡ lại lành như thế, như một kì tích, một phép nhiệm màu rằng anh vẫn bên cạnh tôi, sáng mở mắt ra đã thấy anh nằm ngay bên mình, đó là điều hạnh phúc nhất với tôi giờ này. Tôi khẽ nhấc cánh tay đang đặt trên bụng mình xuống, định đi vào đánh răng rửa mặt thì anh lại choàng tỉnh, vươn tay ôm lấy tôi:
"Em đi đâu vậy? Hôm nay không phải ngày nghỉ sao?"
"Hôm nay em xin nghỉ, lát anh đi với em đến chỗ này nha!"
"Ừm."
Anh lại gật gù, tôi đi vào đánh răng và ăn sáng. Nhìn thấy hai cái bàn chải cắm chung cốc tôi mới hạnh phúc mà cười tủm tỉm. Hạnh phúc chỉ giản đơn thế thôi, chỉ cần hai người yêu nhau được sống với nhau bình yên, giản dị. Tôi rán quả trứng rồi đem ra cho anh, ăn sáng xong, chúng tôi quần áo chỉnh tề dắt tay nhau đi về quê tôi. Trời hôm nay cũng vẫn trong veo như vậy, trời mùa đông có phần hơi rét buốt, làm tôi nhớ về những ngày xưa. Hôm nay là ngày dỗ mẹ tôi.
Tôi đưa anh theo để giới thiệu cho mẹ người mà con gái mẹ yêu thương, rằng tôi sẽ hạnh phúc với tình yêu của chính mình. Tôi mua một bó cúc vàng và một túi hồng và cam, loại quả mà mẹ yêu thích nhất. Đến nơi, tôi đưa anh vào trong nghĩa trang, nơi này khói nhang nghi ngút của những người còn sống dành cho người đã ra đi. Trên những bức tường, chằng chịt vết chữ của những người con, người mẹ, người cha, những lời oán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-hoi/2845622/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.