Cả lớp đồng thanh “dạ” một tiếng, rồi nhanh chóng tản ra, mỗi người một việc. Tiêu Hà vươn vai, toan nằm bẹp xuống bàn thì nghe tiếng cô Thy ở phía cửa lớp.
- Thầy ở đây sao? – Cô Thy tươi cười, cầm sấp tài liệu bước đến bàn giáo viên. – Xin lỗi đã làm phiền, nhưng có thể cho tôi mượn chút chất xám của thầy không? Quốc Hy cười nhẹ, gật đầu. Cô Thy mở tập tài liệu ra, cả hai bắt đầu trao đổi bằng những thuật ngữ chuyên môn mà đám học sinh phía dưới không thể hiểu được. Thỉnh thoảng họ còn bật cười vì một phép biến đổi thú vị nào đó.
Tiêu Hà cũng bất giác dõi mắt theo. Cô không hiểu họ đang nói gì, chỉ thấy ánh mắt Quốc Hy ánh lên sự đam mê và nhiệt huyết.
- Thầy ấy giống như cuốn từ điển bách khoa sống ấy nhỉ. Cái gì cũng biết. – Tiêu Hà quay sang Phương Ny cảm thán.
Ngay lúc đó, cô Thúy hớn hở bước vào, trên tay là hộp thức ăn được gói cẩn thận.
- Thầy Hy ơi, tôi có cái này cho thầy… - Giọng cô Thúy cất lên ngọt như mía lùi, nhưng rồi chợt khựng lại khi trước mắt là cảnh tượng Quốc Hy và cô Thy đang chụm đầu vào nhau, cười nói vui vẻ.
Sắc mặt cô Thúy đanh lại trong thoáng chốc, nhưng rất nhanh đã lấy lại nụ cười duyên dáng, sải bước đến gần.
- Hai người có chuyện gì mà vui vậy?
- À, tôi đang nhờ thầy Hy xem giúp vài bài tập nâng cao. – Cô Thy nhã nhặn đáp.
- Không phải chứ? Cô dạy Lý mà lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880504/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.