Một tuần học mới lại bắt đầu. Tiêu Hà vẫn tỏ ra vui vẻ như thường lệ, nhưng chỉ có Quốc Hy nhận ra cô lại đang tích cực tránh anh.
Trong giờ học, mỗi lần ánh mắt anh vô tình bắt gặp cô, Tiêu Hà liền quay đi. Khi anh đi ngang qua, cô lập tức dịch người sát vào trong như thể sợ một va chạm nhỏ cũng đủ phiền toái. Còn ngày nào anh nán lại lớp sau tiếng trống ra chơi, cô lại là người biến mất đầu tiên.
Quốc Hy cảm giác như cô đang lo anh sẽ đem chuyện ở siêu thị ra đe dọa hay tống tiền nên mới cách xa anh tám mét như vậy.
Tiếng trống vừa dứt, Quốc Hy đang thong thả thu dọn giáo án thì màn hình điện thoại hiện lên tin nhắn của Bảo Đăng.
[Lát thầy có đi ngang 11B9 thì gọi giúp tôi một học sinh lên lấy bài kiểm tra nhé.]
Anh bấm nút like rồi tắt điện thoại, xách cặp bước ra khỏi lớp.
Ở hành lang trước lớp 11B9, Tiêu Hà cùng hai cô bạn đang tựa lan can, mắt lấp lánh dõi theo mấy anh sinh viên trường Y. Hôm nay có đoàn sinh viên Y Dược đến làm công tác tình nguyện, nhưng chỉ có khối 10 được chọn làm “bệnh nhân”.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi người nếu theo đọc truyện em thì xin hãy chỉ đọc ở web Monkeyd (truyentop.net) để em có động lực ra chương nhanh ạ.]
- Tuổi trẻ thật tốt. – Trúc Quỳnh chép miệng tiếc nuối.
- Làm như cậu già lắm không bằng. – Phương Ny bật cười.
- Vẫn già hơn chúng nó một tuổi còn gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880489/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.