Mới lim dim được vài phút thì một giọng nói lảnh lót đã vang lên ở phía cửa lớp.
- Đâu rồi? Trò cưng của tôi đâu rồi? Mau ra trình diện!
Bảo Đăng ló đầu vào lớp, liếc mắt một vòng rồi dừng lại ở phía bàn giáo viên nơi Quốc Hy đang ngồi chấm bài.
Thấy đối phương chỉ lặng lẽ nghiêng đầu ra hiệu, anh lập tức vọt đến bàn Tiêu Hà với tốc độ tên lửa, ngồi phịch xuống cạnh cô, mặt mày hớn hở.
Tiêu Hà ngồi bật dậy, cảnh giác nhìn Bảo Đăng.
- Thầy lại định bắt em làm gì nữa à? - Tin vui đây! Chúc mừng em đã lọt vào đội tuyển học sinh giỏi Sử của trường!
Tiêu Hà chớp mắt mấy cái, đầu óc mờ mịt không hiểu anh đang nói gì.
- Đội tuyển gì cơ ạ? Em có đăng ký hồi nào đâu?
- Không cần. Đã có thầy lo. – Bảo Đăng vỗ n.g.ự.c tự hào. – Thầy đích thân điền tên em vào, gửi hồ sơ luôn rồi.
Tiêu Hà như tỉnh ngủ hoàn toàn, trố mắt nhìn anh.
- Sao thầy lại lén đăng ký mà không nói em một tiếng vậy?
- Không phải lén, là thay mặt em quyết định điều tốt nhất! – Bảo Đăng cười toe, nói tiếp. – Đội tuyển Sử đang thiếu người, mà em là hạt giống vàng. Không dùng là phí nhân tài.
- Nhưng đó là kỳ thi của khối 12 mà thầy? – Cô nhăn mặt.
- Thi vượt cấp được mà. Năm nay thi cho đỡ áp lực, mai mốt lên 12 em tha hồ thong thả. Giờ em mà đoạt giải, sau này đường xét tốt nghiệp và đại học là thênh thang rộng mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880481/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.