Tiêu Hà mím môi. Cô không nói gì, chỉ từ từ giao bàn tay bị thương ra. Quốc Hy cẩn thận đỡ lấy, nhẹ nhàng quấn khăn quanh vết thương, động tác nhẹ nhàng như thể sợ làm cô đau thêm.
Lúc này, Long đại ca cũng quay lại cùng mấy ông chú, ông bác sống gần đó.
Sau khi hốt cả đám lên phường, người nhà của bọn côn đồ cũng được gọi lên. Có người trực tiếp ra tay dạy dỗ con tại chỗ, lại có người sụt sùi phân trần.
- Cháu nó ở nhà ngoan lắm, chứ nào có quậy phá gì…
Sau khi lấy lời khai của các bên, công an xác nhận không có thương tích nghiêm trọng. Bọn côn đồ bị lập biên bản xử phạt hành chính, buộc phải xin lỗi nạn nhân và cam kết không tái phạm.
Long đại ca và cô gái kia cũng được gọi người nhà lên xác nhận lời khai. Cuối cùng, mọi người được cho về sau khi hoàn tất các thủ tục.
Trên xe, Tiêu Hà ngồi thu lu ở ghế phụ, tay siết lấy vạt áo, ánh mắt vẫn cúi gằm. Không khí trong xe đặc quánh, chỉ còn tiếng động cơ lặng lẽ. Quốc Hy không nói gì, chỉ tập trung tay lái.
Đến một tiệm thuốc, anh dừng xe, quay sang nhìn cô gái bên cạnh.
- Đợi tôi một lát.
Cô gật nhẹ, vẫn không dám nhìn anh. Một lúc sau, anh trở ra với túi thuốc trong tay.
- Đưa tay đây. – Giọng anh không lớn, nhưng trầm và chắc.
- Không cần đâu ạ... Em về tự làm được rồi. – Cô lắc đầu, khẽ nói.
Quốc Hy thở ra một hơi, ánh mắt nghiêm lại.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880467/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.