Hữu Thiên quay sang Tiêu Hà, nhẹ giọng.
- Tôi đi chút rồi về.
Tiêu Hà không đáp, chỉ gật đầu, cười nhẹ.
Dưới phòng y tế, một nhóm học sinh đang đứng chờ trước cửa. Hữu Thiên vừa nhận lại thẻ bảo hiểm thì một giọng nói nhẹ nhàng vang lên sau lưng:
- Cậu cũng bị sai thông tin sao? Hữu Thiên quay đầu, bắt gặp Thanh Ngọc. Cô nhìn cậu với ánh mắt long lanh thường thấy.
- Ừ. – Cậu đáp, rồi bước đi.
- Cậu ôn thi đến đâu rồi? Ổn hết rồi chứ? – Thanh Ngọc bước theo, giọng ngọt ngào.
- Ừ, cũng tạm. – Hữu Thiên đáp gọn, mắt nhìn thẳng, không dừng lại.
Cả hai sóng bước dưới sân trường, không khí có phần gượng gạo. Lúc đến dãy lầu chính, một học sinh trên lầu vô ý làm rơi chai nước xuống ngay vị trí của họ.
- Cẩn thận! – Hữu Thiên kịp thời kéo mạnh tay Thanh Ngọc lùi lại, tránh khỏi chai nước vừa rơi xuống sân, nước văng tứ tung.
Thanh Ngọc hơi hoảng, ngẩng đầu nhìn cậu.
- Cảm… cảm ơn cậu.
Hữu Thiên buông tay ngay, lạnh nhạt đáp.
- Không có gì.
Thanh Ngọc nhìn theo bóng lưng cậu, ánh mắt lấp lánh, trái tim vô thức đập nhanh một nhịp.
Cô chắc chắn Hữu Thiên vẫn còn quan tâm cô, vẫn còn để ý đến cô. Nhưng có lẽ vì nguyên do gì đó mà cậu mới trở nên xa cách như vậy.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi người nếu theo đọc truyện em thì xin hãy chỉ đọc ở web Monkeyd (truyentop.net) nhé ạ, đừng đọc ở các trang web ăn cắp truyện em để em có động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880458/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.