Có lẽ là vì tiếp xúc và nói chuyện với Long nên các bạn nữ luôn nhìn tôi với ánh mắt chẳng mấy thân thiện. Việc tôi luôn cố để bản thân mình lu mờ trong lớp học hoàn toàn bị phản tác dụng. Bây giờ cả lớp ai cũng biết, ai cũng nhớ cái tên Dương Khánh An này.
Những lời bàn tán về tôi ngày một nhiều. Bọn họ dò xét từ chuyện tôi mang balô của Long vào lớp cho cậu ta. Rồi đến chuyện hai đứa tôi đứng ngoài cửa nói chuyện với nhau. Tưởng chừng là những câu chuyện hết sức bình thường nhưng qua mắt fan girl thì nó là bất bình thường.
Những bạn vốn không ưa tôi bây giờ lại được cớ, được đà đem tôi ra làm trò hề tiêu khiển.
Trên bàn học tôi hôm nào cũng có tờ giấy dán giữa bàn với dòng chữ " Mau tránh xa Lê Viết Hoàng Long ra. " Chưa kể trong ngăn bàn cũng đủ mấy lời đe dọa, chửa mắng. Tôi xem nó là một trêu chọc lãng xẹt và không ngại ngần vứt nó vào sọt rác.
Ở trong lớp vì sợ Long biết những trò bắt nạt của mình nên chỉ cần ra khỏi lớp là đủ thứ từ trên trời ập xuống đầu tôi. Từ viết dán mấy thứ chửi rủa lên balô của tôi rồi chụp ảnh đi rêu rao khắp nơi, vẽ bậy lên yên xe tôi, giấu xe tôi ra bãi rác,... Một lần nữa tôi lại bị réo tên vào cuộc vui của bắt nạt học đường.
Mua đồ ăn trưa trong căng tin cũng không xong.
- " Ồ, xin lỗi! "
Tôi vừa bưng hộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-cua-toi/2955347/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.