Long's pov
Tôi bắt đầu để ý Dương Khánh An từ lúc nào nhỉ? Có lẽ là từ cái lúc cậu ấy được xếp ngồi phía trên bàn tôi. Kiểu mỗi lần ngủ trong lớp, mở mắt ra luôn là bóng hình của cậu ấy đập vào mắt của mình. Bóng lưng nhỏ bé chẳng bao giờ quay xuống nhìn tôi dù chỉ một lần.
Dương Khánh An này cũng khác người thật. Cậu ấy đến lớp nhưng chẳng mấy khi nói chuyện với mọi người. Và hình như mọi người cũng không thích nói chuyện với cậu ấy. Thế nên Dương Khánh An luôn làm mọi việc một mình. Và hình như cậu ấy đã quên với việc tự mình xoay sở hết mọi thứ mà chẳng cần đến sự giúp đỡ của ai.
Tôi không biết là nghị lực hay là đáng thương nữa.
Cuối buổi chiều, tôi thường ở lại tập luyện với đội bóng rổ. Tôi chơi bộ môn này từ những năm cấp 2. Và đó cũng là thú vui duy nhất đối với tôi trong chuỗi ngày nhàm chán của mình.
Nhưng thứ tôi không thích đó là đám con gái phiền phức hôm nào cũng vây kín sân tập reo hò. Tôi không có hứng thú với bọn họ nhưng hình như tôi càng bơ đẹp họ thì họ càng lấn tới. Chẳng hiểu sao nhiều người lại có hứng thú với một thằng tệ như tôi nhỉ? Vì vẻ bề ngoài à?
Dù có dịp gì hay chẳng nhân dịp gì thì tôi cũng được vài cô gái tặng quà làm thân, thậm chí là tỏ tình. Nhưng căn bản tôi chẳng có chút cảm tình gì với mấy lời nói nhạt nhẽo ấy. Thích tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-cua-toi/2955350/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.