Tuy Tô Bạch chấm cho kế hoạch hẹn hò ở viện bảo tàng Cách mạng Tân Hợi một trăm điểm, thế nhưng khi cậu cố gắng hẹn Lâm Tiêu ra ngoài lần thứ hai lại bị tàn nhẫn từ chối.
Lâm Tiêu mặt co rút, lòng như tro nguội: tôi cảm thấy đi hẹn hò với cậu còn không bằng đến thư viện tự học.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Bạch lập tức sáng ngời: vậy chúng ta cùng đi thư viện tự học đi.
Còn trông như thật cao hứng!
Lâm Tiêu: …
Thế này là thế nào, hoàn toàn không có một chút hối cải!
Cứ như vậy ở trên mặt bàn thư viện có thêm hai cốc tráng men in hình cán bộ cách mạng.
Nắng chiều rực rỡ xuyên thấu cửa kính rọi vào thư viện, chiếu sáng cả gian phòng trở nên ấm áp, Lâm Tiêu đọc sách một lát liền bắt đầu mệt mỏi, ngáp mấy cái liền.
Thời điểm Lâm Tiêu đánh cái ngáp thứ ba, Tô Bạch cầm lấy hai cốc tráng men, lộc cộc ra khỏi phòng tự học.
Một lát sau lại lộc cộc chạy trở lại, mỗi tay cầm một cốc cà phê hòa tan.
Cà phê đưng trong cốc tráng men. Rất đặc sắc.
Lâm Tiêu nhận lấy cốc, thỏa mãn uống một ngụm, nghĩ thầm cả thế giới cũng chỉ có Tô Bạch mới có thể làm ra chuyện như thế này.
Tô Bạch mở to hai mắt xem Lâm Tiêu uống cà phê, nhỏ giọng nói: hôm qua lão đại phòng tớ nói, kế hoạch hẹn hò lần trước tớ lập ra sắp xếp không được tốt lắm.
Cậu rốt cuộc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mu-tri-chuong/1889946/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.