Giữa hồ náo nhiệt bao nhiêu thì bên chỗ Vân Nhu tĩnh lặng bấy nhiêu. Đám người Vân Nhu đợi tới canh tư, khi này trên hoa thuyền mới bắt đầu tan rã. Đường đi lại đã vắng tanh không một bóng người. Chỉ có ánh trăng chiếu rọi, sương mù lờ mờ xuất hiện khiến con đường vắng vẻ trở nên âm u lạ thường.
Trần gia đại thiếu lúc này cuối cùng cũng trên đường trở về phủ. Hắn cảm giác như có ai đi sau, nhưng quay đầu thì lại không thấy gì bất thường cả. Đằng sau hắn là hai tên tùy tùng Luyện Khí Hậu Kỳ, nhưng cũng không làm cho hắn bớt bất an.
Hắn bây giờ đang hối hận chết đi được, biết thế hắn đã đem theo vài tên hộ vệ Trúc Cơ Kỳ. Cũng vì Vân Thành này không ai dám đắc tội hắn nên hắn chủ quan.
"Các ngươi có thấy hôm nay con đường này yên tĩnh quá rồi không?". Trần Trường An lên tiếng hỏi hai tên hộ vệ, hắn nãy giờ cứ cảm thấy có gì đó sai sai mà không biết sai ở đâu.
Nhưng hắn đợi một lúc cũng không có tiếng trả lời. Cảm giác bất an tràn ngập trong lòng, hắn vội vàng quay đầu lại. Trước mắt hắn bỗng dưng tối sầm, trên đầu hắn lúc này bị người ta trùm một cái bao. Cơ thể hắn bị một sợi dây quấn lấy, loại dây này có vẻ là pháp khí, vậy nên hắn không thể dùng linh lực thoát ra được.
Vừa nãy Vân Nhu ra hiệu cho Tư Không Minh và Truy Phong. Hai người bọn họ đều đã là Trúc Cơ Trung Kỳ, xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-van-nam/3313052/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.