Dành mấy tiếng đồng hồ để đi mua bánh kẹo, đồ chơi, sách bút cho các em. Lã Thanh hào hứng hẳn, định rẽ sang quầy khác để tìm đồ tiếp thì mẹ nói.
- Cẩn thận lạc bố mẹ đấy!
- Vâng, con sẽ chú ý.
Cô len sang quầy khác, ở đây rất nhiều đến mua nên khá là đông. Nhìn trong xe đẩy đồ một hồi, suy nghĩ còn thiếu gì không.
- Còn gì nữa nhỉ, đến có một lần phải mua nhiều mớ được trẻ con không thích chung nhau. Ít ra mỗi đứa cũng phải được ăn no nê.
Đang nhìn dãy bánh, kẹo thì Thanh tia được kẹo xốp Marshmallow, mừng muốn chết. Đứa nào chả mê cái món này bao nhiêu là màu sắc. Nhưng kiễng chân, dơ tay lên cao mà không với được.
- Một tí nữa thôi, cố lên, sắp được rồi.
Nhưng vẫn không được, cô nghĩ đến giờ này có Thanh Huyền ở đây là có phải tốt không, khổ chiều cao thì khiêm tốn. Đang mải suy nghĩ vừa phải cố lấy gói kẹo thì một cái tay từ đâu đã cầm được gói kẹo và rời khỏi vị trí đó. Hạ chân xuống, cô quay đầu sang người đó.
- Của em này!
Thanh hơi bất động nhìn người con thanh niên mang vẻ đẹp người châu Á, cô chắc chắn luôn đã vậy còn nói tiếng Việt nữa. Cô cầm lấy.
- Em cảm ơn anh. Anh sao biết em là người Việt Nam ạ?
- Nãy đang chọn đồ anh có nghe thấy em nói một mình.
Anh cười cười rồi nhìn xe đấy đựng đồ của cô bé nghĩ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-ngay-ben-anh/2715158/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.