"Muội muội đừng giữ lễ tiết." Tiêu Quân Nhã cười, "Ngồi đi."
Dung tu nghi không phải đẹp nhất hậu cung nhưng thắng ở đôi mắt to, trong suốt và sáng ngời. Dung tu nghi mỉm cười, yêu kiều như hoa, tự động xem nhẹ ấm sắc thuốc ở điện này; nàng cảm tạ và ngồi xuống.
Tiêu Quân Nhã tựa vào đệm:
"Những lần trước bản cung đang nghỉ. Hôm nay may mắn. Nếu không, sẽ lại để muội muội tay không mà về. Như thế, bản cung lại sẽ băn khoăn."
"Nương nương chiết sát thần thiếp! Là thần thiếp quá tam quấy rầy ngài, ngài không trách thần thiếp thì thôi, đó là ơn trạch đối với thần thiếp!" Dung tu nghi cúi người làm đại lễ, không nhìn rõ biểu tình.
Tiêu Quân Nhã cau mày:
"Đã nói là đừng giữ lễ tiết mà... Xuân Phân, còn không mau đỡ Dung tu nghi đứng lên?"
Xuân Phân nhìn Tiêu Quân Nhã, không tình nguyện mà phúc thân rồi nâng Dung tu nghi dậy... Lễ nghi chu toàn, không để ai bắt bẻ được cô ta; Xuân Phân thầm xem thường và tiếp nhận Bích loa xuân Thanh Trúc đưa tới để dâng lên cho Dung tu nghi, rồi hai người cùng thối lui. Song, khi hai người nhìn nhau thì trong mắt họ không hẹn mà cùng toát ra vẻ coi rẻ. Một đứa cung tỳ thân phận còn thấp hơn cung tỳ coi sóc hoa cỏ ở Phượng Tê Cung mà dám khoe mẽ trước mặt hoàng hậu?
Dung Tu nghi thổi lá trà, nhấp một ngụm, ôn hòa nói:
"Thần thiếp thích Bích loa xuân lắm. Tháng trước, bệ hạ thưởng cho thần thiếp một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-kieu-chet-cua-gian-phi/2571648/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.