Ta từ Ngự Y Viện trở về, gặp cận tỳ của Huệ tu dung – Phù Nhi. Phù Nhi nhìn chằm chằm thực hạp của ta cầm trong tay và cười không chớp mắt nói:
"Tỷ tỷ yêu dấu, trong đó là cái gì ngon vậy, cho muội muội ta nếm thử được chứ!?"
Nghe vậy ta quýnh lên! Trong đó là điểm tâm ta làm cho Vương Thanh, một miếng cũng không thừa!
"Phù Nhi muội muội, lần này không được đâu... hay là để lần sau ta lại làm đưa cho ngươi?"
Phù Nhi xụ mặt xuống, rồi ngẩng mặt nhìn ta:
"Tiếc quá!... Vốn tưởng rằng có thể ăn được điểm tâm Thanh Trúc tỷ tỷ làm, vậy mà ta đây không có lộc ăn!... Tỷ tỷ yêu dấu, y phục này không giống như là đi tặng đồ cho các nương nương đi? Mm mm... phương hướng này à. . . oh? Tỷ tỷ đang muốn đi đâu vậy hả?"
Ta vừa nghe lời này, lại thấy Phù Nhi cười giảo hoạt, ta liền đỏ mặt.
"Ha... ha... Phù Nhi đừng suy đoán lung tung; nếu còn như vậy ta không cho ngươi ăn điểm tâm nữa đâu." Nói rồi, ta cũng không dám nhìn Phù Nhi nữa mà lập tức đi ngay.
Không quản Phù Nhi còn nói cái gì sau lưng, chân ta như bôi dầu mà nhanh thoát khỏi chỗ đó... và khi đến cung Phượng Tê, ta không còn hơi để thở; vậy mà Thu Huyên còn cợt nhả cười ta và đụng vào ta.
"Thanh Trúc cô cô, ngài đưa điểm tâm cho Vương đại nhân đó à?"
Ta theo bản năng kinh hoảng, cảnh giác nhìn Thu Huyên.
Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-kieu-chet-cua-gian-phi/2571388/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.