Tiêu Quân Nhã gấp lại tờ giấy và từ từ đặt vào trong phong thư.
Bạch Luyện đứng ở bên cạnh, thần sắc hờ hững, lẳng lặng nhìn Hoàng hậu nhất cử nhất động, rồi đưa tay tiếp nhận phong thư.
"Bạch Luyện, phong thư này ngươi nhất định phải tự tay giao cho Tuyên Vương." Tiêu Quân Nhã nghiêm túc nói.
"Dạ." Rồi Bạch Luyện rời đi.
Thiển Mộng nay là cung nữ Thược Dược ở cung Cảnh Nhân, không thể trở về, Tiêu Quân Nhã chỉ phải gọi Bạch Luyện đến. Này Bạch Luyện cả ngày mặt lạnh, không giống Thiển Mộng còn biết linh hoạt, ở cung Phượng Tê năm sáu ngày rồi mà không ai dám lên nói chuyện với nàng. Tiêu Quân Nhã nhìn bóng lưng Bạch Luyện rời đi mà khẽ thở dài. Nha đầu này thực tế là người trong nóng ngoài lạnh. Ngày hôm trước, nàng còn nhìn thấy nha đầu ấy cầm điểm tâm đút cho con mèo của Thu Huyên, vẻ mặt cười vui như đứa trẻ.
Bạch Luyện đi không lâu sau, Tô Hành tới. Không bao lâu nữa Thái hậu sẽ hạ táng, hơn nửa cung nhân cung Cảnh Nhân sẽ chôn cùng. Tuy là tàn nhẫn nhưng đây là quy củ. Tiêu Quân Nhã mang danh sách đưa cho Tô Hành.
"Đây là những cung nhân hầu hạ mẫu hậu. Ba mươi bảy người trong đó sẽ tuẫn táng. Còn lại mười mấy người thì sẽ ở tại cung Cảnh Nhân."
Tô Hành nhìn mấy lần, nói:
"Gạch bỏ Thược Dược và Lưu Sương đi."
Tiêu Quân Nhã sửng sốt.
"Trước đây mẫu hậu từng nói hai nha đầu này hầu hạ tận tâm tận lực, bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-kieu-chet-cua-gian-phi/2571385/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.