Type: Bún Lèo
Hứa Thấm lái xe một mạch trở về Mạnh gia, thấy xe Mạnh Yến Thần đỗ ở cửa. Vừa vào nhà đã phát hiện không khí khác lạ, Mạnh Yến Thần ngồi bên bàn đá hoa cương, cúi đầu ăn mì. Phó Văn Anh ngồi một bên, tay xếp trên bàn, nhìn Mạnh Yến Thần với vẻ mặt yêu thương.
Nghe thấy tiếng mở cửa, Mạnh Yến Thần thoáng nhìn sang, ánh mắt dừng lại trên người Hứa Thấm tâm trạng Phó Văn Anh rất tốt, cười hỏi: “Thấm Thấm về rồi đấy à?”
Hứa Thấm gọi “mẹ” một tiếng.
Phó Văn Anh: “Con chưa ăn sáng phải không? Đến đây ăn mì với anh con đi. Mẹ còn tưởng con quên, định gọi cho con nữa. Nhưng Yến Thần bảo không cần. Xem ra mẹ lo lắng không đâu rồi.”
Hứa Thấm cúi đầu cởi giày, nghĩ mãi mới nhớ ra hôm nay là sinh nhật của Mạnh Yến Thần. Vậy mà cô quên mất. Vừa ngước mắt, cô thấy Mạnh Yến Thần tuy cúi đầu uống nước canh nhưng ánh mắt bình thản lại kín đáo liếc về phía này.
Sống chung với nhau nhiều năm, cô quá rõ tính cách của anh. Hai người họ giống hệt nhau, dù nội tâm có nổi bão cỡ nào, ngoài mặt vẫn không hề gợn sóng.
Hứa Thấm thay dép đi đến phòng ăn, ngồi đối diện Mạnh Yến Thần.
Phó Văn Anh hỏi: “Không ăn sáng à?”
Hứa Thấm vốn định nói dối, nhưng thật sự không ăn nổi nữa, “Con ăn rồi ạ, uống bát canh thôi.”
Phó Văn Anh bảo dì Quế đi múc canh. Bà mỉm cười nhìn Hứa Thấm, rồi nhìn Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-toa-thanh-dang-cho-anh/2520367/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.