Giám đốc khẽ nhăn trán, chưa biết nói thế nào, thì Trần Nghiêm đã lên tiếng một cách chậm rãi, hoàn toàn không lúng túng:
- Sẽ có hình thức kỷ luật cho những ai vi phạm nội quy. Không chừa bất cứ người nào cả. Cô không sợ mình bị xử ép.
Nhưng Qúy Phi vẫn ấm ức, cô nói bừa:
- Như thế không xử ép là gì. Anh bất công lắm. Anh luôn ác cảm với em, chuyện này cũng vậy.
Trần Nghiêm nghiêm khắc nhìn cô:
- Qúy Phi!
Giám đốc xua tay:
- Chà! Cô gái này bướng bỉnh thật. Bây giờ cô hãy về nhà, bình tĩnh suy nghĩ chuyện mình làm, cho phép cô nghỉ một buổi đấy.
Qúy Phi ngước lên nhìn giám đốc rồi nhìn qua phó giám đốc. Anh cũng quan sát cử chỉ của cô, đôi môi mím lại nghiêm khắc. Tự nhiên Qúy Phi nhớ những gì Hạ Lan nói. Phó giám đốc mềm mỏng với tất cả mọi người. Chỉ có cô là bị đối xử ác cảm.
Nghĩ tới đó, Qúy Phi lại thấy tức tưởi. Cô bụm miệng òa lên khóc. Rồi đứng dậy lao ra khỏi phòng. Hạ Lan cũng lật đật đi ra theo.
- Cô bé này được nuông chiều quá, gặp chuyện trái ý một chút là chịu không nổi. Xem cách cô ta khóc tức tưởi như thế, chắc là về mách với mẹ thôi. Thế nào bà mẹ cũng tới nhà tôi thắc mắc. Tôi lại khó xử với giáo sư Huỳnh rồi – Giám đốc nói một cách ngán ngẩm.
Trần Nghiêm lắc đầu:
- Cô ta không thể đem tính tiểu thư vào công ty đâu. Phải có hình thức kỷ luật để cảnh cáo cô ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-ta-duoi-bong/91998/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.