Qúy Phi nói một cách mơ hồ. Đầu óc còn đeo đuổi ý nghĩ riêng. Đến ngày nào đó, cô sẽ tìm hiểu tại sao Trần Nghiêm không ưa cô. Rõ ràng là anh tránh né cô. Trong khi cô thì có làm gì đáng ghét đâu. Chảng lẽ vì cô dỡ?
Buổi chiều, Qúy Phi không xuống chỗ thu mua nữa, vì biết có xuống cũng như không. Cô sẽ lại đứng lớ ngớ như một con ngốc. Và anh chàng KCS ấy cũng sẽ tiếp tục cười ngạo sự non nớt của cô. Cô sẽ trở xuống đó khi mình đã đủ lực, đã đủ sức khẳng định chính mình.
Qúy Phi xuống phòng cơ chế tìm Trí tre. Thấy cô, anh có vẻ ngạc nhiên:
- Sao còn trở xuống đây? Em chưa nhận việc mới sao?
Qúy Phi đến đứng bên anh, nói nhỏ:
- Anh có biết nhận dạng các loại tôm không?
- Biết chứ.
- Chỉ em với.
Cũng như Hạ Lan, Trí tre cười với vẻ hiểu biết:
- Bị thằng Sang làm khó rồi phải không? Em học nó không được đâu, với thằng đó, em phải bản lĩnh lắm mới hất được nó.
- Anh cũng nghĩ như vậy sao?
- Tụi anh, ai cũng lo giùm cho em đó. Thằng đó không dễ dãi với em như anh đâu. Chờ anh một chút.
Nói xong, Trí tre đi dọc theo dãy bàn. Một lát sau, anh mang mớ tôm đi về phía cuối phòng. Qúy Phi đi theo, cả hai vào phòng nghỉ. Trí tre đặt mấy con tôm xuống bàn.
- Em nhìn kỹ để phân biệt nghe, thấy có gì khác nhau không?
Thấy Qúy Phi nhìn mớ tôm như đứa bé nhìn máy móc, anh bóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-ta-duoi-bong/91997/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.