Nhưng Qúy Phi đang trong tâm trạng không bình thường. Chuyện xảy ra làm cô bị búc xúc, cộng với không gian yên tĩnh xung quanh. Cái cảm giác chỉ có cô và anh trong công ty làm cô xúc động.
Và cô nói một cách liều lĩnh:
- Nếu không nói bây giờ, có lẽ em sẽ không còn dịp để nói với anh nữa. Anh có biết ngay từ ngày đầu gặp anh, em đã rất thích anh không?
Trần Nghiêm quay phắt chỗ khác. Thay vì xúc động như bất cứ ai trước tình huống đó, thì anh lại nhìn cô như nẩy lửa, giọng bặt đi:
- Cô có hiểu cô vừa nói gì không?
- Em biết, con gái nói chuyện đó với con trai là không tự trọng. Nhưng với em, tình cảm nghiêm túc không phân biệt ai là người lên tiếng trước. Em nghĩ một người tế nhị như anh sẽ cảm nhận được.
- Cô lầm rồi. Tôi không phải mẫu người lịch sự như cô tưởng. Nếu có như vậy, thì sự lịch sự đó không dành cho cô.
Khuôn mặt Qúy Phi trắng bệch, có vẻ tuyệt vọng. Cô nhìn anh một cách trách móc:
- Em không hiểu tại sao anh ghét em. Em có cảm giác em là người duy nhất ở công ty này bị anh ghét. Ghét ngay từ lần gặp đầu tiên. Trong khi em chưa bao giờ dám làm phật ý anh.
- Đủ rồi, cô đừng nói nữa.
Nhưng Qúy Phi vẫn cô nói đến cùng:
- Anh có biết em đã giấu giếm ba mẹ để làm công nhân, đã cố gắng làm vượt sức của em để đừng bị anh chê. Ngay cả khi mẹ em …
Ngoài sự tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-ta-duoi-bong/91999/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.