Ôn Hạo Hiên bị lôi khỏi cơn mơ, giấc ngủ đối với hắn cứ luôn chập chờn như vậy, tỉnh rồi sẽ khó ngủ trở lại.
Sấm chớp bên ngoài liên tục đánh úp bên tai, mưa tầm tã xối xả để lại tầm nhìn trắng xoá.
Cứ mỗi lần gặp thời tiết như thế, trong lòng hắn không khỏi bất an và khó chịu.
Vì tai nạn của hắn, Mộng Dao Y dường như đã ám ảnh những đêm mưa, cô luôn sợ hãi có lúc không kiềm chế được cảm xúc mà gào thét, tự làm đau bản thân, chướng ngại tâm lý dần dà bào mòn lấy sức khoẻ của cô.
Ôn Hạo Hiên đã chứng kiến cô phải chật vật đến mức nào và cảm thấy chính bản thân mình bất lực ra sao khi không thể an ủi cô.
Ôn Hạo Hiên ra ngoài lấy nước, tiện tay bỏ một viên thuốc, gần đây phải có thuốc an thần hắn mới có thể ngủ so với việc nằm ngủ lúc nào cũng gặp ác mộng hay việc tỉnh táo mà trống rỗng thì đều khổ sở như nhau.
Hơn một giờ sáng, điện thoại Ôn Hạo Hiên đổ chuông, sự hối thúc vô cùng mãnh liệt, hắn cầm lên nhanh chóng bắt máy.
Đêm đó là một đêm kinh hoàng!
oOo
Cảm nhận của Mộng Dao Y lúc mở mắt đó là lạnh, từ đầu đến chân đều ướt nhẹp, khuôn mặt tái nhợt cùng đôi môi run rẩy, cô cắn chặt răng không để chúng va đập vào nhau.
Đảo mắt lén lút quan sát xung quanh, tầm nhìn hơi hạn chế nhưng nhìn một lát liền quen, trần nhà có một hai cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-de-chet-mot-thoi-de-yeu/3050614/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.