“Nghĩ gì mà thất thần thế?”
Đặc Tư Bội Sam ném cho Mộng Dao Y chai nước lạnh bản thân cũng tự mở một chai khác để uống, giữa hè thời tiết nóng đến bức bối, trên vùng cao hẻo lánh có điện để mở đèn là tốt lắm rồi chứ đừng đòi hỏi dùng đến máy lạnh.
Đặc Tư Bội Sam lặn lội vất vả đường xa lên đây để hoạt động thiện nguyện, đều mỗi năm hai đến ba lần.
Đây là ngôi trường thu nhận những trẻ em mồ côi không nơi nương tựa và dạy chữ miễn phí cho những đứa trẻ không đủ điều kiện đi học.
Đặc Tư Bội Sam liều mạng kiếm tiền cũng là muốn phần nào đỡ đần cho ngôi trường này.
Hai mẹ con cô ấy đã từng sinh sống ở đây, là nhà đầu tiên của Đặc Tư Bội Sam.
Sau này, người mẹ mất, Đặc Tư Bội Sam lên thành phố theo đuổi cái gọi là danh vọng và đam mê, dù chính bản thân Đặc Tư Bội Sam bươn chải không dễ dàng gì nhưng cô vẫn luôn nhớ đến nơi đã từng che mưa che gió cho hai mẹ con cô ấy mà cố gắng giúp đỡ giữ gìn nó nhiều nhất có thể.
Việc thiện nguyện là điều tốt, tích đức cho về sau, Mộng Dao Y mang theo thiện ý đi cùng với Đặc Tư Bội Sam cũng hy vọng đầu óc thư giãn chí ít không phải suy nghĩ linh tinh.
“Chỉ là đi đường có chút mệt thôi!”
Men theo con đường mòn chỉ vừa với một chiều xe máy, là vùng huyện an yên hoang sơ, các nhà cách nhau khá là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-de-chet-mot-thoi-de-yeu/3050615/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.