Mộng Dao Y nhai nhoằm nhoằm miếng táo trong miệng như muốn xả giận những bực tức trong lòng. Từ lúc được giải cứu đến nay đã ba ngày rồi nhưng cô chưa gặp ‘ân nhân’ của mình thêm một lần nào.
Mộng Dao Y biết hắn vẫn lảng vảng quanh đây chỉ là không có dũng khí đối mặt với cô mà thôi.
Nghĩ đến điều này lại khiến cô nhức nhức thái dương, chẳng phải cô là nguyên do khiến hắn chùn bước như vậy sao? Cô xua đuổi, né tránh hắn như tránh tà còn gì!
Nhưng Mộng Dao Y thực sự có rất nhiều điều muốn nói, đối mặt với sinh tử trong phút mốt, cô luôn nghĩ đến hắn như một điều hối hận vương vấn.
Đầu óc hiện tại đang vô cùng rối loạn, ở ngã tư đường dù Mộng Dao Y chọn đi lối nào trái tim vẫn cảm không ổn thoả, nhưng ham muốn lúc này đây cô muốn được nhìn thấy hắn, khao khát được hắn ôm vào lòng mà dỗ dành, vỗ về.
“Không báo cho ba mẹ cô biết liệu có ổn không?”
Mộng Dao Y nằm viện ba ngày, Đặc Tư Bội Sam luôn tức trực bên cạnh, dù không nói nhưng Bội Sam cảm thấy phần nào lỗi ở bản thân mình, nếu cô ấy không lôi kéo cô lên đây cũng sẽ không xảy ra chuyện như vầy.
Nhưng cũng nhờ Đặc Tư Bội Sam báo cho Lạc Di Nhiên, từ đấy Ôn Hạo Hiên biết chuyện, hắn mới có thể kịp thời cứu Mộng Dao Y.
“Không sao đâu, tôi cũng không bị chấn thương gì nghiêm trọng, không cần để hai trưởng bối phải lo lắng!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-de-chet-mot-thoi-de-yeu/3050613/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.