Mộ Nhã Triết giật mình, nhìn theo tiếng nói, tiện tay bật đèn phòng khách.
Đèn phòng khách "tách" một tiếng sáng lên.
Ở trong bóng tối một thời gian dài, thế nên lúc ánh sáng lóe lên, cô khó mà thích ứng, che mắt lại, ánh sáng chói mắt khiến đầu óc cô tỉnh táo thêm mấy phần, vội vàng lê dép đứng dậy, hơi mất tự nhiên nói: "Anh... anh về rồi! Em đã chờ anh lâu rồi!"
Mộ Nhã Triết nhìn thoáng qua cô.
Thì thấy hình như cô đã tắm xong, mặc áo ngủ thật dày, tóc rối tung trên vai, chỉ nhìn, giống như có thể ngửi thấy mùi hương trên người cô.
Chỉ là, anh nhìn thoáng qua mệt mỏi trên mặt cô, lại cảm thấy tức giận đến tái đi.
"Không phải anh bảo em ngủ trước sao?! Rõ ràng đã nói với em, khuya anh mới về nhà!"
Vân Thi Thi bị anh làm hoảng sợ.
Cô không nghĩ tới, cô chờ lâu như vậy, lại chờ tới những lời răn dạy hờn giận của anh, lúc này, chân tay có phần luống cuống, bất an đứng ở tại chỗ, sợ một động tác nhỏ, cũng chọc giận anh.
“Anh... anh làm sao vậy?"
Làm cho người ta có cảm giác... tâm trạng anh đang rất cáu kỉnh.
Mộ Nhã Triết thấy vẻ mặt hoảng sợ của cô, lập tức thu lại vẻ hơi lạnh lùng trên mặt mình, ánh mắt tránh đi, cố gắng bình tĩnh, giải thích: "Anh không có ý tức giận với em! Chỉ là anh... hơi mệt. Trở về thấy em còn chờ anh lâu như vậy, có hơi giận!"
Nói xong, vẻ mặt anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042905/chuong-1689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.