Đã là tám giờ, không yên lòng, cô lại gọi một cuộc điện thoại nữa.
Cuộc điện thoại này, cô do dự có nên gọi hay không thật lâu, lỡ như, anh còn đang làm việc, cô thì có phải quấy rầy anh không?!
Nhưng mà, thật sự muốn biết, anh có còn đang bận rộn không, vì thế lấy hết dũng khí, bấm điện thoại.
Mộ Nhã Triết nhận điện thoại.
Điện thoại của cô, phàm là lúc có mang điện thoại, anh không do dự, mặc kệ là đang làm gì, luôn đúng lúc nhận điện thoại của cô, đã thành thói quen mất rồi.
Trong điện thoại, trong giọng nói của Mộ Nhã Triết lộ ra một chút mỏi mệt và khàn khàn không dễ phát hiện, lắng nghe hoàn cảnh, hình như vẫn còn trong cuộc họp.
Vẫn còn đang họp?!
Cuộc họp từ năm giờ đến tám giờ...
Vân Thi Thi thở dài rồi thở dài.
Mộ Nhã Triết nói: "Anh sẽ về rất khuya, em cứ nghỉ ngơi trước, đừng chờ anh!"
"Anh nhớ về sớm một chút!"
Vân Thi Thi nói xong, cúp điện thoại, ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, mặc dù buồn ngủ, lại không muốn về phòng nghỉ ngơi.
Chỉ là hôm nay, cô đặc biệt muốn đợi anh về nhà.
Nhưng mà, cuộc điện thoại này, cũng khiến cô hiểu câu suy bụng ta ra bụng người.
Con người, trong quá trình trưởng thành, dần dần biết đặt mình vào vị trí của người khác.
Lúc này, cô ở trong căn nhà lạnh tanh chờ anh về, hóa ra, chuyện này lại chứa nhiều lo lắng bất an đến thế.
Hóa ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042903/chuong-1688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.