Chỉ là...
Haiz...
Mộ Nhã Triết ngồi ở trên xe ngựa, thân thể kéo căng.
Vân Thi Thi nghiêng đầu qua, dở khóc dở cười nhìn giờ phút này, biểu cảm Mộ Nhã Triết căng cứng như tắc nghẽn, lại không biết nên khóc hay nên cười?
"Mộ Nhã Triết, có phải anh cảm thấy rất mất mặt đúng không?"
Cô bật cười hỏi.
Muốn một người cao quý lạnh lùng như anh, mặc lễ phục vương tử, ngồi trên xe ngựa ngây thơ như vậy đi dạo, hoàn toàn có chút ấu trĩ một chút!
Mộ Nhã Triết không muốn nói chuyện.
Vân Thi Thi cuốn lấy tay anh: "Có phải anh vì cho em một kinh ngạc, cho nên, len lén chuẩn bị nhiều như vậy?"
Mộ Nhã Triết sờ lên tóc cô: "Đêm nay vui vẻ chứ?"
"Vui vẻ! Đương nhiên vui vẻ!"
Vân Thi Thi lại cúi đầu nhìn thoáng qua lễ phục trên người, không hiểu hỏi: "Cái lễ phục trên người là từ đâu tới?"
"Đã sớm thiết kế."
Mộ Nhã Triết nói: "Thời trang xuất sắc trên Milan, chủ đề truyện cổ tích mùa xuân của Mchanel."
Anh nhìn trúng, liền dựa theo kích thước của cô mà đặt một cái.
Vân Thi Thi cảm động đến nói không ra lời.
Có đôi khi, hai cha con Hữu Hữu và Mộ Nhã Triết, thật sự có một điểm chung mạnh.
Hai người ngoài mặt, nhìn rất cao quý, lạnh lùng, nhưng mà có đôi khi, đối đãi với người yêu, lại là ấm như vậy.
Lần này Mộ Nhã Triết thực sự làm ấm lòng cô.
"Mộ Nhã Triết..."
Vân Thi Thi kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042783/chuong-1628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.